Chương 501
Tô Lam giật mình, nhìn sang người bên cạnh, vậy mà lại là bà Hoắc, cô lập tức đứng dậy.
“Chào bà Hoắc.”
Sở Nhuận Chi hừ lạnh một tiếng: “Ăn mày từ đâu đến đây? Lại đến chỗ tôi ăn chực uống chực!”
Lúc này, rất nhiều ngôi sao nữa và giới truyền thông, còn có cả ông chủ các lĩnh vực đều nhìn tới, phải biết là nhân vật chính của hôm nay chính là Sở Nhuận Chi, mọi người đương nhiên đều đi cùng nhân vật chính.
Nghe thấy Sở Nhuận Chi nói như thế, mọi người lập tức nhìn về phía Tô Lam.
Ăn mày?
Quần áo của Tô Lam quả thật không phù hợp với hoạt động hôm nay, không lộng lây xa hoa như những ngôi sao khác, vì thế Tô Lam cũng ít nhiều hơi thấy có lỗi, nhưng gọi cô là ăn mày thì quả thật là hơi quá đáng.
Nhưng Tô Lam biết đây là địa bàn của nhà họ Hoắc, cô cũng không muốn đắc tội Hoắc thị.
“Bà Hoắc, thật là ngại quá, vì hôm nay tôi quay phim ở đây, công việc khá bận, nhận được thiệp mời cũng khá gấp, không kịp may lễ phục, vì thế hôm nay ăn mặc có hơi tùy tiện, thật sự xin lỗi.”
Sở Nhuận Chỉ đáng giá Tô Lam một lượt, nếu không phải là vì những lời vừa nói chuyện với Tô Nhược Vân, chắc chắn bà ta sẽ cho rằng Tô Lam là một cô gái dịu dàng yếu đuối, hiện giờ nhìn lại, quả thật là một người phụ nữ tâm cơt Giả vờ thành dáng vẻ mềm yếu để được đồng cảm, trên thực tế lại xấu xa hơn bất kỳ ail “Được rồi, đừng giả vờ nữa! Ngôi sao như cô tôi gặp nhiều rồi!”
Lúc này, tất cả mọi người đều quay lại.
Vô số cặp mắt đang nhìn Tô Lam.
“Tôi khuyên cô một câu, ở trong giới giải trí, đừng làm mấy chuyện đầu trộm đuôi cướp, làm nhiều chuyện trái với lương tâm, không sợ nửa đêm ma gõ cửa sao?”
Toàn hội trường trở nên ồn ào, mọi người bàn tán ầm ầm.
“Đây là chuyện gì thế? Bà Hoắc nói Tô Lam làm chuyện đầu trộm đuôi cướp trong giới giải trí?”
“Không rõ, bà Hoắc nói như thế, chắc là đúng rồi, bà Hoắc sẽ không làm chuyện gì, nói gì mạo phạm đâu”
“Nhìn Tô Lam dịu dàng mềm yếu, thì ra cũng không phải loại tốt lành gì!”
“Bằng không sao cô ta có thể nổi tiếng nhanh thế chứ?
Cậu cũng không nghĩ xem vụ kẻ thứ ba đợt trước, đó không phải là ăn không nói có, tục ngữ có câu, có lửa thì mới có khói!”