Chương 4429
Cô vận dụng hết mọi khả năng, suy nghĩ làm cách nào để kéo dài thời gian.
Nhưng vào ngay lúc này, điện thoại đang cầm trên tay giấu trong túi xách lại đột nhiên vang lên.
Cô theo bản năng đưa tay sờ điện thoại.
Nhưng còn chưa chạm tay vào được túi xách đã bị A Long ngồi cạnh đoạt mất rồi
“Anh... anh làm gì vậy? Trả điện thoại cho tôi!”
Lúc này Tô Lam rõ ràng là hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cô không thể không giả vờ say.
Cô thấy cái tên Mộ Mẫn Loan hiện lên trên màn hình. Chết rồi, chắc chắn là Mộ Mãn Loan bọn họ không thấy mình đâu, cho nên mới nóng ruột gọi điện thoại đến.
Nếu như bây giờ A Long nghe điện thoại thì mọi công sức của cô đều đổ sông đổ bể hết.
“Anh trả điện thoại cho tôi!”
Tô Lam kêu lên, nhảy bổ lên định cướp điện thoại lại. Nhưng phản xạ của A Long quá nhanh, anh ta vừa quay người lại đã khiến Tô Lam không cách nào lấy được.
Gã lạnh lùng quét qua cái tên đang hiện trên điện thoại. Không hề do dự từ chối cuộc gọi, thậm chí còn tắt cả điện thoại.
Nhìn thấy cảnh này, Tô Lam vừa tức lại vừa lo sợ.
Nhưng lúc này, cho dù cô không giả vờ say nữa, cũng khó lòng mà giành lại điện thoại từ tay gã được.
Cho nên cô chỉ có thể tương kế tựu kế, trơ mắt nhìn A Long bỏ điện thoại vào túi áo của gã.
"Tài xế, đến rồi!”
Xe đại khái chạy được khoảng mười mấy phút.
Cuối cùng dừng lại ở một khu vực khá vắng vẻ gần khu dân cư.
Khu nhà này đều là các nhà bằng cổ xưa cả, kết hợp lại với nhau có cảm giác như là tứ hợp viện vậy.
A Long vừa lôi vừa kéo Tô Lam, trực tiếp kéo cô ấy ra khỏi xe.
Sau đó quay người đi về hướng căn nhà trệt.