Chương 4425
Cho nên tướng mạo của A Long cô gần như đã nhớ kỹ như in rồi.
Giờ lại có thể thấy gã ở đây, Tô Lam lại càng kinh ngạc hơn. Cậu chủ Tiết mà gã nói là ai?
Tại sao gã rõ ràng chưa chết, mà nhóm điều tra đã phái đi lại không tìm được?
Còn để mặc cho tin đồn lan truyền khắp nơi nữa chứ. Nhưng thứ càng khiến cho Tô Lam cảm thấy kỳ lạ là.
Rõ ràng chuyện này đã lên báo rồi, vân luôn nằm trong mục: tin nóng từ đó đến giờ.
A Long cũng đang là đối tượng bị truy nã gắt gao nhất, tại sao vào ngay lúc này gã vẫn dám ló mặt ra chứ?
Rốt cuộc là có ai chống lưng cho gã?
Tô Lam nhìn quanh ngó quất một hồi, thấy Phương Trí Thành và Mộ Mãn Loan vẫn chưa về.
Nhưng tên A Long đó hình như đã bắt đầu cảnh giác, sắp bỏ chạy đến nơi rồi Lần này bị người phụ nữ đó bắt gặp, nói không chừng lần sau gã sẽ càng cẩn thận hơn.
Thậm chí còn có thể trốn biệt đi luôn, không bao giờ ló mặt nữa.
Cứ như thế, nếu sau này muốn tìm được gã, chỉ e là đã khó lại càng thêm khó.
Nghĩ đến đây, Tô Lam lòng nóng như lửa đốt.
Cô ấy nhấc ly rượu của Phương Trí Thành lên, đổ một chút lên người.
Sau đó cầm túi xách lên đuổi theo gã.
Cô vừa đi theo A Long, vừa lấy thỏi son trong túi ra.
Bôi lên má mình mấy cái, sau đó nhanh chóng lao ra. Khuôn mặt vốn trắng trong chớp mắt đã đỏ lên rồi.
Cái vẻ này, hình như là đã ngấp nghé say rồi.
Bởi vì lối ra näm cạnh chỗ Tô Lam, cho nên nếu A Long muốn đi ra thì bắt buộc phải đi qua chỗ cô ấy.
Thấy gã sắp đến gần, Tô Lam hít lấy một hơi, trực tiếp lao ra đâm sầm vào gã.
TẤT, Mới nãy đã bị một mụ đàn bà đụng phải rồi, còn chưa được vài mươi phút lại thêm một con mụ khác nữa.
A Long tâm trạng vốn đã không tốt liền nổi sùng: "Mẹ mày, bày trò gì thế hả?”
Nhưng, sau khi gã nhìn thấy khuôn mặt nhỏ xinh xắn của Tô Lam.