Chương 4405
"Mặc dù tôi không quyền không thế, nhưng thứ duy nhất còn sót lại chính là một chút cốt khí này”
Tô Lam nhìn dáng vẻ quật cường của Nguyễn Bảo Lan, không khỏi có chút đau lòng: "Vậy tôi hỏi cô, cô định làm sao bây giờ? Tôi có thể giúp được gì không?”
Nguyên Bảo Lan thở phào nhẹ nhốm, cuối cùng đặt cốc nước trong tay sang một bên: "Tô Lam, tôi muốn đi lấy đứa bé ra”
"Cô nói cái gì?”
Nguyễn Bảo Lan nhìn cái bụng vân phẳng lì của mình.
Cô ta mới phát hiện mình có thai một tuần trước.
Thừa dịp cô ta vẫn chưa cảm nhận được nhịp đập của sinh mệnh nhỏ bé đó trong bụng mình.
Thừa dịp cô ta vẫn còn dũng khí, nhanh chóng kết thúc tất cả những việc này!
"Tôi biết làm như vậy thật sự rất tàn nhấn.. ”
"Nhưng nếu tôi liều lĩnh sinh đứa bé ra, để nó trở thành một đứa bé không có cha, chuyện này mới thật tàn nhẫn!”
Khi Nguyễn Bảo Lan nói điều này, tay cô ta đã nắm lấy cánh tay của Tô Lam: "Tô Lam, tôi thật sự không có bất kỳ người bạn nào ở Ninh Hải, cô là người duy nhất có thể giúp tôi!” "Nhưng..."
Tô Lam nhíu mày.
Cô đột nhiên cảm thấy Nguyên Bảo Lan rất đáng thương, làm cho người khác vô cùng đau lòng.
Nhưng những gì cô ta nói không phải là không có lý.
Quả thực là tàn nhãn khi phá mất đứa bé.
Nhưng nếu sinh nó ra bây giờ thì mới đúng là không chịu trách nhiệm với nó.
Lúc trước khi cô mang thai ở nước ngoài, suy nghĩ ban đầu cũng là phá thai.
Nếu không phải hệ thống ở nước ngoài không cho phép... E rằng Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi cũng sẽ không được bình ra sinh ra.
Cho dù bây giwof cô không hối hận, nhưng nếu những chuyện sau đó không được như ý muốn thì sao?
Tô Lam vẫn không quên được khi ở bên cạnh mình, việc Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi khao khát có cha ra sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!