Chương 4296
Lê Chí Sơn nhìn Tô Bích Xuân nhấc váy lên, xoay người một cách tao nhã rồi đi ra ngoài.
Trong ánh mắt anh ta hiện lên một thứ ánh sáng lạ thường.
Anh ta lắc sâm panh trong chiếc ly, khuôn miệng từ từ nhếch cong lên như thể phát hiện ra một con mồi.
Loại người như Lê Chí Sơn anh ta từ trước đến nay chỉ thích những người phụ nữ thông minh, bây giờ xem ra Tô Bích Xuân này cũng không phải là quá ngốc nghếch.
Khi Tô Bích Xuân bước xuống cầu thang, quản lý Vương đang đứng cách đó không xa, vội vàng chạy theo cô ta. Vẻ mặt của quản lý Vương rất khó hiểu: "Tổng giám đốc Tô, cậu cả Lê vất vả lắm mới chủ động bắt chuyện với chị. Chị không nhìn thấy những ánh mắt của mấy người phụ nữ xung quanh ghen tị đến cỡ nào đâu!”
“Tại sao chị lại đi nhanh như vậy?
Tôi ước chừng ông Thụy Kì Tạp sẽ là người xuất hiện cuối cùng. Bây giờ, ông ấy vẫn còn đang đi trên đường. Chị không cần phải sốt ruột như vậy đâu!”
Sau khi nghe xong những lời này của quản lý Vương, trên mặt Tô Bích Xuân hiện lên một nụ cười khinh bỉ: "Cô thì biết cái gì cơ chứ? Chiêu này của tôi gọi là lạt mềm buộc chặt!”
"Đàn ông mà, trong tình cảm chỉ cần một chút sự coi thường thôi. Cô càng sát lại gần, càng cố thân thiết thì anh ta sẽ càng không vừa mắt cô mà thôi”
"Ngược lại, cô đối xử với anh ta xa cách một chút, anh ta sẽ tự động trồng cây sỉ thôi”
“Có thật là như vậy không?”
Quản lý Vương bối rối, đầu óc mơ hồ, rõ ràng là đang nghi ngờ tính xác thực của những lời Tô Bích Xuân vừa mới nói.
Chỉ có điều, khi cô ta vừa quay đầu lại thì nhìn thấy sau khi Tô Bích Xuân vừa rời đi một cái đã có một đàn ong bướm khác đã vây lấy Lê Chí Sơn.
Nhưng không có ai là ngoại lệ, tất cả đều bị anh ta lạnh lùng từ chối một cách thẳng thừng.
Ngay cả một nét mặt tươi sáng anh †a cũng không thể để lại cho bọn họ.
Người quản lý không nhịn được, lập tức thán phục, kinh ngạc: "Trình độ của chị cao thật đấy!”
“Cái này không gọi là trình độ, cái này gọi là trí tuệ!”
Tô Bích Xuân đứng ở một góc khuất, nhìn đám người trong sảnh tiệc đi tới đi lui, trò chuyện với nhau vui vẻ, rôm rả, khóe miệng cô ta không khỏi hiện lên một nụ cười đắc ý.
Bởi vì chỉ vài ngày trước, cô ta vẫn còn nơm nớp lo sợ. Đám người bắt cóc mà cô ta từng nhờ vả quay ra trở mặt, cô ta lo sợ rằng nếu có chuyện gì xảy ra với Quan Tử Việt, cô ta sẽ không thể gánh chịu nổi hậu quả mất.
Cho nên trong mấy ngày hôm nay, có thể nói Tô Bích Xuân gần như là ăn không ngon, ngủ không yên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!