Chương 4013
Quan Tử Việt này đến lần khác quay đầu lại, cố găng xem mẹ của mình có đuổi kịp hay không, nên không để ý những gì trước mắt Một người lớn và một đứa trẻ rơi trực tiếp ngã lộn vào nhau: “Ông tổ nhỏ của tôi, con làm sao vậy? Đây là bộ váy thời trang cao cấp mẹ mới mua. Đây là lần đầu tiên mẹ mặc nó đấy!”
Đó là giọng của Lâm Thúy Vân, mặc dù lời lẽ đầy phàn nàn nhưng cô ấy vẫn ôm Quan Tử Việt vào lòng rất thân mật, vì sợ cậu bé sẽ lại ngã xuống.
Quan Tử Việt bắt gặp Lâm Thúy Vân ngay khi cậu bé vừa mới nhìn lên, và khi cậu đảo mắt, thì thấy rằng người đứng bên cạnh cô là Lục Mặc Thâm với nụ cười ấm áp trên khuôn mặt đẹp trai của anh: “Cha nuôi, cha đã trở về rồi, cục cưng nhớ cha muốn chết!”
‘Vừa nói xong, Quan Tử Việt cố gắng chạy ra khỏi vòng tay của Lâm Thúy Vân, và lao vào lòng của Lục Mặc Thâm.
Thậm chí cậu bé còn vô cùng nồng nhiệt mà hôn lên má anh một cái, nhìn bộ dạng còn thân thiết hơn cả cha đẻ!
Rõ ràng là mình đang ôm Quan Tử Việt, nhưng người mà anh chàng nhỏ bé này nhìn thấy ngay từ cái nhìn đầu tiên lại là Lục Mặc Thâm, Lâm Thúy Vân tức giận đến mức có khói trên đầu, cô nhanh chóng vỗ nhẹ bụi trên người rồi đứng dậy, quay đầu nhìn chăm chăm vào Quan Tử Việt: “Tử Việt cái thằng nhóc thối này! Chẳng lẽ sau khi mẹ đi lâu như vậy mà con không thấy nhớ mẹ chút nào sao?”
Quan Tử Việt lúc này đang ôm cổ Lục Mặc Thâm, quay đầu, nhìn lên nhìn xuống Lâm Thúy Vân, sau đó nghiêm túc hỏi: “Cha nuôi, cho con hỏi một câu.”
Ánh mắt của Lục Mặc Thâm mang theo mười phần dịu dàng đáp: “Con hỏi đi”
“Mẹ nuôi đi nước ngoài du học lâu như vậy, chỉ số thông minh của mẹ có cải thiện thêm một chút nào không?”
Lục Mặc Thâm không khỏi cau mày, có vẻ như anh đang tham gia vào một cuộc đấu tranh tư tưởng gay gắt để tìm ra câu trả lời cho câu hỏi này.
Còn Lâm Thúy Vân đứng ở một bên thì càng tức giận hơn, cô hung hăng nhìn chăm chằm vào Lục Mặc Thâm. Nếu như anh dám nói không, thì cô sẽ trực tiếp lột da anh ngay.
tại chỗ, có tin không?
Lục Mặc Thâm cuối cùng vẫn phải nghe theo lương tâm mình, anh rút ra một bàn tay, làm thành một khoảng cách có chiều rộng bằng nửa ngón tay.
“Có thể, có lẽ là tăng có như vậy thôi.”
Quan Tử Việt cũng tự mình vươn một ngón tay ra, tự mình ước lượng, rồi tỏ vẻ chê bai: “Trời ạ, chỉ có một chút thôi sao?”
Ngay lập tức cậu bé liền quay đầu lại nhìn Lâm Thúy Vân, với một giọng điệu đặc biệt chê bai: “Xin lỗi mẹ nuôi, con không thích chơi với những người có chỉ số IQ thấp.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!