Chương 332
Tô Lam gật đầu, cô vốn là đói quá mới tỉnh.
Trên bàn ăn, Triệu Ni Ni đặt một bát canh lên bàn.
Dì Phương bưng các món ăn khác lên, nhìn qua bát canh.
Triệu Ni Ni liền lườm bà.
“Nhìn gì mà nhìn, đây là canh ông chủ dặn, nấu để cho phu nhân!”
Dì Phương cũng không nói gì nữa.
Tô Lam ngồi trên bàn ăn uống no nê, hỏi qua dì Phương, Tô Kiêm Mặc đi đâu, dì Phương trả lời, Tô Kiêm Mặc đang trong phòng ngủ.
Tô Lam liền lên tầng, tìm tên nhóc kia tính sổ!
“Kiêm Mặc! Em làm gì thế? Sao lại giúp người ngoài chứ?”
Tô Kiêm Mặc đang đọc sách trong phòng, thấy Tô Lam đi vào liền mỉm cười.
“Em cười gì chứ?”
“Không có gì”
Mặt Tô Lam liền ửng đỏ.
“Tý tuổi đầu, đừng học thói xấu!”
“Em nói gì rồi chứ? Hơn nữa, chị, em đã mười bảy tuổi rồi, chị thật sự nghĩ em không biết gì à?”
Tô Lam mím môi, Quan Triều Viễn nói không sai, tên nhóc này thật sự cái gì cũng biết!
“Đúng rồi, em điền nguyện vọng thế nào?”
“Đã sớm điền xong rồi”
“Điền xong rồi? Vậy sao em không nói với chị Em điền trường gì? Ngành gì?”
Tô Lam liền sốt ruột.
Đây là chuyện lớn nhat Tên nhóc này lại không nói gì với cô.
“Em nói với anh rể rồi, hơn nữa, là anh rể tham khảo giúp em, cũng không cần nói với chị chứ?”
“Hả?”
“Em đăng ký học viện mỹ thuật, chuyên ngành thiết kế thời trang, chủ yếu là thiết kế lễ phục váy cưới. Anh rể nghe ngóng giúp em rồi, bảo là điểm của em không có vấn đề gì, chờ nhận giấy thông báo nhập học là được”
“Học viện mỹ thuật? Có phải học viện mỹ thuật hơi xa không?”
“Trời ơi, chị, chị lắm chuyện thật đấy, anh rể đã sắp xếp cho em xong rồi, bên kia cách bệnh viện Q.M không xa, không có vấn đề gì, đúng rồi, giờ bệnh án của em chuyển về bệnh viện Q.M rồi, viện trưởng Châu – Châu Lễ Thành bên đó vừa khéo là chuyên gia tim mạch, ông ấy đổi thuốc cho em rồi, đều là thuốc nhập khẩu, em uống vào cảm giác khá tốt”