Chương 2891
Đặc biệt là mỗi lần bôi thuốc, thật là không thể tả.
‘Sau cuộc nói chuyện, hai người đều đỏ hết cả mặt, giống như mới vừa đánh nhau xong.
“Anh im miệng cho tôi, không được nhắc đến chuyện bôi thuốc nữa!”
Tô Lam ngay lập tức bùng nổ, Quan Triều Viễn cũng không trêu chọc cô nữa.
Dù sao thì chọc tức cô thì cuối cùng người chịu thiệt thòi vẫn là anh.
Hai người đi nhà trẻ để đón Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng, gia đình bốn người bọn họ đến cửa hàng bánh DIY.
“Thích quá!”
Đứa nhỏ Tô Mỹ Chỉ vốn dĩ yêu đồ ngọt, hơn nữa đồ ngọt như mạng sống của cô bé.
‘Vừa nhìn thấy những chiếc bánh tráng miệng có màu sắc rực rỡ, xém chút nữa là chảy nước miếng.
Đôi chân tròn trịa nhanh chóng chạy vào, ghé vào kính thủy tinh nhìn chăm chằm những chiếc bánh bên trong.
Nhìn từ bên ngoài một lúc lâu, lại di chuyển đến nơi khác, ngay lúc cô rời đi thì ở trên mặt kính thủy tinh có một vệt nước bọt.
Tô Duy Hưng nhìn thấy cảnh này không khỏi lắc đầu: “Tô Mỹ Chi, có phải cha đang rất thiếu tiền không? Xấu hổ quá đi thôi”
Tô Mỹ Chỉ chỉ vẫy cánh tay nhỏ của mình, ấm ức phản đối: “Anh nói vớ vẩn, rõ ràng cha có rất nhiều tiền”
“Vậy tại sao em không nhờ cha mua cho em, trông như một người ăn xin vậy.”
Ngay khi Tô Mỹ Chỉ nghe thấy, cô bé đột nhiên bưồn bã: “Em không phải ăn xin, là cha đã bảo con nít không được ăn nhiều bánh ngọt nếu không sẽ sâu răng, trông rất xấu xí”
Không đợi Tô Mỹ Chỉ nói xong, Tô Duy Hưng đã đi về phía cô bé, trên tay còn cầm một chiếc bánh kem nhỏ xinh: “Vậy anh sẽ cho em phần này, lần sau không được vậy nữa”
“Cám ơn anh!”
Tô Mỹ Chỉ đang chọn nguyên liệu từ cửa hàng bánh và chuẩn bị đồ ăn nhẹ tự làm.
Ngay khi cô quay lại, cô thấy Tô Mỹ Chỉ đang ăn rất nhiều.
Cô nhanh chóng đi tới, cau mày: “Tô Mỹ Chỉ, sao con lại ăn trộm bánh? Con có biết ăn nhiều bánh ngọt không tốt cho răng không?”
Nói xong, cô quay lại nhìn Tô Duy Hưng: “Con lại lén lấy bánh cho em còn ăn phải không?”
“Mẹ biết con ghét nhất ăn đồ ngọt mà, sợ lãng phí nên mới đưa cho em ăn, mẹ vẫn hay nói là tiết kiệm mới là đứa nhỏ ngoan mà”
“Con đúng thật là lanh miệng quá đó.
Tô Lam chuẩn bị nói tiếp nhưng Quan Triều Viễn đang đi đến.
Chỉ thấy anh ngồi xuống rồi nhẹ nhàng bế dùng một tay bế Tô Mỹ Chỉ lên: “Lần sau không được vậy nữa”