Chương 1990
Quan Triều Viễn rất xót xa!
Bác sĩ bảo tạm thời đừng cho ăn, cứ quan sát trước đã.
Lúc này Tô Lam đã tới thành phố S, vào ở nhà họ Hoắc.
Thực ra cô muốn về nhà họ Hoắc chỉ vì nổi hứng nhất thời, vốn dĩ cô định cằn nhằn với Lý Như Kiều rồi thôi, nhưng càng nói càng tức, cảm thấy mình không thể cứ bỏ qua như vậy được.
Vừa hay cậu gọi điện thoại cho cô, hỏi có một hoạt động cô tham gia được không, thế là cô bèn đến đây.
Hai người Hoắc Tư Kiệt và Mục Nhất Hân đều ra nước ngoài du học, về cơ bản nhà họ Mục và nhà họ Hoắc cũng đã chấp nhận cuộc hôn nhân của hai người, Hoắc Tư Nhã sắp thi đại học nên học hành khá căng thẳng.
Ngày thứ hai mắt Tô Lam đã hết sưng, ngày thứ ba cô tham gia hoạt động cả ngày giúp Trang sức Hoắc Thị, lúc trở lại nhà họ Hoắc trong lòng cô trống rỗng.
Cô không biết mình có thể làm gì, đột nhiên cô cảm thấy mình giống như một kẻ vô dụng khi bỏ nhà, bỏ con.
“Chị họ tốt của em ơi, chị đã thở dài mười mấy lần rồi, làm em không làm bài tiếp được nữa!” Hoắc Tư Nhã cuối cùng cũng không nhịn được.
Hoắc Tư Nhã gập vở lại, “Chị có chuyện gì phiền lòng thì nói cho em nghe đi.”
“Chị làm gì có?”
“Từ lúc chị vào nhà em đã nhận ra rồi, chắc chắn chị có tâm sự, có phải chị cãi nhau với anh rể không?”
Hoắc Tư Nhã ra dáng người lớn, một tay chống đầu nhìn Tô Lam ngồi trên sofa.
Đây là phòng của Hoắc Tư Nhã, trong phòng chỉ có hai người họ.
“Ai cãi nhau với anh ấy?” Tô Lam đã chuyển dời ánh mắt đi nơi khác.
“Chị nói câu này là em đã chắc chắn chị cãi nhau với anh rể!” Hoắc Tư Nhã trượt ghế ra rồi đi đến bên Tô Lam, “Để chuyên gia tình yêu là em cho chị lời khuyên nhé?”