Chương 736:
Anh nhìn thấy Lưu Siêu rất nhanh lấy sợi dây cáp đã đứt cho vào túi, sau đó ném cho nhân viên bên cạnh giống như muốn bắt người này mang đi vứt. Nhân viên kia sững sờ vài giây, Lưu Siêu trừng mắt nhìn một cái khiến người này vội vàng chạy đi làm việc.
Nhân viên kia đem theo túi đựng dây cáp đi về phía thùng rác. Ôn Lương Diệu thấy cách đó không xa là vệ sĩ mà Ôn Lệ Thâm để lại ở phim trường, anh liền qua nói với vệ sĩ: “Một lát nữa thừa dịp không ai chú ý, đi đến thùng rác lấy túi dây cáp kia mang về để tôi kiểm tra.”
“Vâng! Nhị thiếu gia.”
Vệ sĩ gật đầu đáp.
Ôn Lương Diệu nhìn anh ta một cái, quyết định tự mình đi thu hút sự chú ý của đám người Lưu Siêu kia để vệ sĩ có cơ hội.
Anh đi về phía Lưu Siêu, chỉ thấy Lưu Siêu mang theo cấp dưới đang lắp các sợi dây cáp mới.
Lúc Ôn Lương Diệu đi đến, anh ta còn vô cùng dụng tâm kéo dây cáp từng chút từng chút, giống như vô cùng cẩn thận chú ý kiểm tra độ chắc chắn của dây cáp.
“Sợi dây cáp này không có vấn đề, nhị thiếu gia.”
Lưu Siêu nói với anh.
Ôn Lương Diệu nhìn những sợ dây cáp kia, quả nhiên là vô cùng chắc chắn, tuy khổng phải rất thô nhưng tuyệt đối an toàn. Nhưng với dây cáp an toàn như vậy, mà vẫn có hai đoạn bị đứt, như thế làm sao anh tin tưởng đây không phải do người làm ra?
Trong bệnh viện.
Tô Hi đã lo lắng suốt đường đi. Lúc Ôn Lệ Thâm được đưa vào kiểm tra, trong lòng cô vẫn còn thấp thỏm. Lúc cô như mơ hồ đập vào người anh, nghe được trong người anh có gì đó chắn động, giống như tiếng xương bị gãy.
Nửa giờ sau, Ôn Lệ Thâm cởi trần đi ra, chỉ là phía sau lưng anh quấn một vòng vải thưa, một đoạn xương sườn đã bị gãy, cũng không tính là nghiêm trọng, vết thương xử lý xong xuôi, chỉ chờ khép miệng.
Trong phòng bệnh, Tô Hi dưới sự trợ giúp của Tiểu Mễ, cởi bỏ bộ đồ diễn, cũng lấy trang sức xuống. Cô ngồi xuống trước giường, nhìn người đàn ông đang ngồi trên giường, trong mắt cô toàn là đau lòng và tự trách, nước mắt nhẹ rơi.
“Được rồi, em không sao thì anh yên tâm, nếu em xảy ra chuyện gì, em bảo anh phải làm thế nào?”
Ôn Lệ Thâm nhẹ nhàng lau đi một giọt nước mắt trào ra: Cài đặt ngay
“Trong lòng anh, không gì quan trọng hơn sự an toàn của em.”
“Thà rằng người bị thương là em.”
Tô Hi nhìn anh, chỉ hận người rơi xuống không phải là mình.
Bàn tay Ôn Lệ Thâm đặt lên bờ môi đỏ mọng của cô, có chút tức giận: “Đừng nói bậy bạ, dù phải làm chuyện gì vì em, anh cũng cam tâm tình nguyện.”
“Tại sao sợi dây lại bị đứt? Lúc trước vẫn còn ổn mà, hơn nữa, em đã quay phim nhiều năm, mọi thứ rất đều an toàn.”
Tô Hi lắc đầu, không dám tin chuyện thế này Sẽ xảy ra.
Mâu quang Ôn Lệ Thâm hơi híp lại: “Anh nhất định sẽ điều tra cho rõ chuyện này.
Anh muốn xem xem, là kẻ nào dám làm hại em trước mắt anh.”
“Anh… anh nghĩ có người cố ý muốn hại em?”
Tô Hi cả dọc đường đều nghĩ đến chuyện anh bị thương, căn bản không hề nghĩ đến điều này.
“Không phải không có khả năng này, anh đã bảo Lương Diệu ở lại hiện trường, nhất định phải tra ra.”
Ôn Lệ Thâm nghĩ đến mà sợ, cũng may sợi dây bị cắt ở khoảng chừng hai mét, nếu cắt cao hơn, anh thực không dám tưởng tượng đến hậu quả, nếu như anh đứng ở xa hơn.
Nếu như vậy, Tô Hi nhất định sẽ rất đau, dù dưới đất đã có đệm bảo hộ, khoảng cách quá cao cũng sẽ khiến cô bị thương nặng.
May mà có anh bảo vệ cô, giúp cô bình an Vô Sự.
Ôn Lệ Thâm gọi điện cho Ôn Lương Diệu, anh vẫn còn ở hiện trường, nghe Ôn Lệ Thâm nói chỉ bị gãy xương, không còn vết thương khác, anh cũng yên tâm, còn về chuyện sợi dây, anh quyết định đợi khi trở về sẽ nói với Ôn Lệ Thâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!