Chương 328:
Hơi thở của Đường Tư Vũ không ổn định, hơn thế nữa trong căn phòng tối mịt, mặt cô đỏ bừng lên, lúc đóng cửa phòng lại cô ở trong bóng tối tối tăm rất lâu sau cũng không đi mở đèn.
Ngược lại trong đầu cô toàn là hơi thở của người đàn ông mới vừa lúc nãy, trong đầu lại nhớ đến nụ hôn ban nấy, nhịp tim lại đập nhanh hon.
Mấy phút trôi qua cô ấn mở đèn, ôm gương mặt nhỏ nhắn của mình đến trước gương trong phòng tắm, ngắm nhìn bản thân trong gương, sắc mặt hồng, đôi môi đỏ mọng, hai mắt mê hoặc, đôi môi đỏ hơi sưng tấy lên càng thêm đỏ.
Đường Tư Vũ nhẹ hít thở một hơi, cô không thể không thừa nhận bản thân cô đối với Hình Liệt Hàn người đàn ông này cô thật sự không có sức đề kháng, hình bóng của anh cường tráng mà bá đạo chiếm trọn trái tim cô, nhất cử nhất động của anh đều ảnh hưởng sâu sắc đến cô.
Trước đây, cô vẫn luôn nghĩ mọi làm sao để quên được Mộ Phi, nhưng bây giờ nhìn lại, kể từ khi trở về nước và gặp được người đàn ông này, hình bóng của Mộ Phi đã biến mắt khỏi trái tim cô từ lúc hay không hay, thay vào đó là hình bóng của Hình Liệt Hàn. Từ sự căm ghét anh ngay lúc đầu, đến việc bị anh bài xích, dần dần cho đến bây giờ, sức hấp dẫn của người đàn ông trước mặt này đang dần chiếm trọn trái tim của cô.
Đường Tư Vũ vòng tay ra phía trước, trong mắt hiện lên một tia yếu đuối, đó chính là sự yếu đuối đối với người đàn ông này, bởi vì dường như mọi thứ đều đi theo hướng mà cô chưa bao giò định trước.
Hơn nữa, nó đi theo hướng không cách nào có thể ngăn cản và bị mất sự kiểm soát.
Sau khi đầu óc của Đường Tư Vũ choáng váng một hồi, cô càng muốn đi ngủ, cô vội vàng đi tắm, rồi leo lên giường đắp chiếc chăn bông mềm mại, thoải mái nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Cô đã quá mệt mỏi để có thể thưởng thức cảnh đêm tuyệt đẹp bên ngoài cửa sổ.
Hình Liệt Hàn tắm bằng nước lạnh rồi xuống nhà, tối nay anh muốn dỗ cậu con trai để thằng bé ngủ với anh, bởi vì rất lâu rồi anh không ngủ với thằng bé nên cảm thấy rất nhớ.
Trong nước.
Tô Hi vừa mới nghỉ ngơi một chút thì nhận được lời mời của đội ngũ làm Chương trình Ái Đắc Nguyệt Tu Luyện, ba ngày nữa sẽ bắt đầu quay phim, Tô Hi cũng đã lấy lại tất cả các số trên điện thoại, Ôn Lệ Thâm đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Cô nghỉ ngơi một ngày và không muốn phải hoạt động nhiều, vì vậy cô đã nhờ Tiểu Mễ mua giùm các món ăn vặt mà cô yêu thích, ngồi trên ghế sofa vừa xem phim vừa ăn đồ ăn.
Tiểu Mễ ngồi kế bên cô, nhìn tốc độ mà cô ăn làm cô ấy thực sự rất ghen tị.
Cô nói chuyện với Tô Hi đang ăn ngấu nghiền món cổ vịt cay: “Chị Hi Hi, cơ thể của chị thật là kì lạ, dù chị có ăn nhiều thế nào mà vẫn không mập lên được? Chị khiến cho những người chỉ cần uống nước cũng mập lên 3 cân kia làm sao mà sống đây?”
Tô Hi liếc cô một cái có phần đắc ý: “Bí quyết gia truyền, trời sinh không thể mập được.”
“Vậy chị gái của chị dáng người có đẹp không?”
“Đẹp lắm! Chị ấy cao hơn chị, gầy hơn chị, trăng và xinh đẹp hơn.”
Tô Hi hết lời khen ngợi chị gái mình.
“Vậy thì chị gái của chị cũng có thể tham gia vào ngành giải trí rồi! Nhất định hai chị em sẽ giành được tất cả các nguồn lực.”
Tiểu Mễ nói đùa.
Tô Hi lắc đầu rồi nói: “Chị ấy sẽ không tham gia đâu! Thân phận hiện tại của chị ấy danh giá hơn chị rất nhiều.”
“Nhưng chị nhiều tiền hơn chị ấy!”
“Chị ấy không có khái niệm về tiền, càng không cần tiền! Nhà nước cấp cho chị ấy mọi thứ, quần áo đi làm của chị ấy đều được đặt may cao cấp!”
“Woal Chị em hai người thật là hạnh phúc.”
Tiểu Mễ chống cằm rồi nói.
Tô Hi đã ăn no, cô uống hết nửa cốc nước ngọt, nhìn Tiểu Mễ rồi nói: “Em về trước đi! Muộn rồi, không an toàn cho em „ đâu.
“Dạ! Được rồi, vậy em về trước, có việc gì thì gọi điện thoại cho eml” Tiểu Mễ cũng hẹn một người bạn đến nhà chơi, đã tám giờ tối, cô ấy phải về rồi.
“Em mau về đi! Sẵn tiện giúp chị đổ rác nhé!”