Cô giả vờ nghe điện thoại để đi qua chỗ thảm đỏ. Tô Hi cụp mắt xuống, cô không dám nhìn biểu cảm của ai, bởi vì bản thân cô đang cảm thấy rất xấu hồ. Cuối cùng cô cũng bước tới thảm đỏ, Tiểu Hoàng ở cách cô khoảng ba mét, nâng máy ảnh chuẩn bị chụp vài bức ảnh khác nhau cho cô.
Bạn đọc ủng hộ team truyen one bằng cách truy cập trang truyen.one để xem full và xem thêm nhiều truyện hay nhé!
Bởi vì vài giây sau, Tô Hi đã phải rời khỏi đó, nếu không vệ sĩ bên cạnh sẽ đuổi những người không có thiệp mời đi.
Anmnie và Tiểu Mễ đang đợi Tô Hi bước đến thảm đỏ, không phát hiện ra một cô gái mập mạp đội mũ, nói chuyện điện thoại đang bước đến gần. Tô Hi đứng trước thảm đỏ, sau khi đứng vững, cô nhìn về phía ống kính của Tiểu Hoàng, tùy ý tạo hai dáng ngẫu nhiên. Lúc cô chuẩn bị rời đi thì một cô gái bỗng đi ngang qua trước mặt, nhanh tay đẩy lồng ngực cô.
Thân thể Tô Hi lập tức lùi lại sau, “xoẹt” một chút, cô bước vào thảm đỏ sau đó lảo đảo ngã xuống đắt.
Cả người cô đang nằm trên thảm đỏ. Lúc hít thở, trong mũi cô toàn mùi dầu hắc từ thảm đỏ phát ra. Đồng thời, cô cảm thấy ánh đèn bốn phía đang nhấp nháy sáng trên người mình. Mọi người đang chụp lại tình trạng xấu xí của cô.
Ôi trời ơi! Chết rồi.
Tô Hi bực bội hét lên tận đáy lòng. Còn Annie và Tiểu Mễ ở ngoài sân đang trợn tròn mắt nhìn, không ngờ Tô Hi lại bị ngã.
Hoàng Tương Dao đứng trong đám đông xem náo nhiệt, nhanh chóng lôi điện thoại di động chụp lại cảnh này.
Vệ sĩ bên cạnh sửng sốt trong chốc lát, rồi chuẩn bị đi tới đỡ cô gái phương Đông bị ngã trên thảm đỏ. Khi mọi người đang chú ý Tô Hi thì không ai để ý từ phía sau cô, người chủ trì tổ chức buổi lễ đang dẫn theo một người đàn ông phương Đông cao lớn bước tới.
Ôn Lệ Thâm mặc một bộ vest màu xám đặt làm riêng cao cấp, mái tóc đen được tạo kiểu, đôi mắt sắc lạnh lười nhác.
Người vệ sĩ định dìu cô gái đang cố đứng lên nửa chừng. Khi cô gái ấy loay hoay đứng dậy thì tay anh chặn người vệ sĩ lại, bàn tay to tự nhiên nắm chặt lấy cánh tay Tô Hi, kéo cô lên.
Mặt Tô Hi lúc này đang đỏ bừng, như sắp chảy ra máu. Cô đang tự làm trò cười cho cả thế giới. Nhìn vào đôi giày da sáng màu và chiếc quần tây thon dài, cô nghĩ người đỡ mình là vệ sĩ nên dùng tiếng nói: “Cảm ơn”.
Nói xong, cô đỏ mặt không dám nhìn mọi người, định bỏ đi nhưng bỗng nhận ra, lòng bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay cô vẫn chưa buông ra.
Cô ngạc nhiên, quay ngoắt lại.
Vừa nhìn, khuôn mặt vốn dĩ đã ửng hồng của cô lập tức trở nên đỏ bừng.
Ôi trời! Ôn Lệ Thâm.
Tại sao anh lại ở đây? Vừa rồi dìu cô lên chính là anh?
Trời ơi! Tại sao anh luôn xuất hiện vào lúc cô xấu hỗ nhất? Anh được ông trời phái xuống đề chuyên nhìn thấy tình trạng xấu xí của cô sao?
Người chủ trì ở một bên cười hỏi: “Lệ Thâm, cậu biết vị tiêu thư này sao?”
“Cô ấy là bạn của tôi! Phiền ông sắp xếp chỗ ngồi VỊP cho cô ấy.”
“Đương nhiên không thành vấn đề.”
Người đàn ông đẹp trai, chừng 50 tuổi cười ha ha nói.
Ôn Lệ Thâm nhìn người phụ nữ đang lúng túng, xấu hổ như muốn vùi mình xuống đất. Bàn tay đang nắm chặt cổ tay cô, trực tiếp hạ xuống, trở thành nắm lấy tay cô: “Đi vào cùng tôi.”
Tô Hi tròn mắt nhìn, tim đập nhanh hơn, lắp bắp nói: “Tôi… tôi không…”
“Hay là cô muốn xấu hồ đứng ở chỗ này?”
Ôn Lệ Thâm lại hỏi thêm một câu.
Bây giờ Tô Hi đang ở trong tình thế khó xử, đi vào với anh ta vậy! Cô thực sự không muốn ở cùng với một người đàn ông đã nhìn thấy tình cảnh xấu xí của mình. Còn nếu không đi vào! Cô bây giờ đã bị ép rơi vào tình cảnh này rồi, sẽ rất xấu hỗ nếu không bước trên thảm đỏ.
Tô Hi cắn môi, chỉ đành mặt dày gật đầu: “Cảm ơn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!