Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

“Không có, xuống xe đi! Chúng ta đến nhà ăn ăn chút gì đó.” Hạng Bạc Hàn nói xong, đẩy cửa bước xuống xe đầu tiên.

 

Nghê Sơ Tuyết cũng vội vàng xuống xe từ bên cạnh, vệ sĩ lái xe rời đi, Hạng Bạc Hàn đợi cô đi đến, cô đói đến mức chóng mặt, cũng không đợi được muốn ăn gì đó.

 

Hạng Bạc Hàn dẫn cô vào trong nhà ăn, Nghê Sơ Tuyết cảm thấy bản thân thật vô dụng, lúc nào cũng làm phiền đến anh.

 

Hạng Bạc Hàn gọi món, Nghê Sơ Tuyết ngồi đối diện, đôi mắt trong veo tâm sự vẫn luôn nặng nè, khiến cho anh không nhịn được hiếu kỳ cười hỏi: “Sao vậy? Không vui à?”

 

“Em cảm thấy bản thân mình quá vô dụng.” Nghê Sơ Tuyết ngắng đầu, tự trách nói: “Từ lúc về nước, vẫn luôn làm phiền đến chú.”

 

Hạng Bạc Hàn không trách cô, hôm nay xảy ra chuyện như vậy cũng không phải lỗi của cô, cô gái giống như cô ra ngoài quả thực là khiến người khác không yên tâm.

 

“Sau này, nếu như em muốn ra ngoài, tôi đi cùng em, nếu như tôi không có thời gian, tôi sẽ để vệ sĩ đi theo sau em.”

 

Hạng Bạc Hàn nói với cô.

 

“Quá phiền phức rồi.”

 

“Ba mẹ giao em cho tôi chăm sóc, tôi cũng phải làm tròn trách nhiệm, chăm sóc em cho tốt.” Ánh mắt Hạng Bạc Hàn nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, trong lòng không giấu được thầm lộ ra chút tâm tư.

 

Sau khi trải qua nhiều chuyện, anh nghĩ rằng bản thân mình sẽ không dễ dàng rung động với bắt kỳ ai, nhưng từ lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, anh liền cảm thấy có hứng thú.

 

Bị sự ngây thơ đơn thuần, khí chất tắm lòng lương thiện trên người cô thu hút, có lẽ là trải qua quá nhiều, nhìn thấu được quá nhiều, nên anh mới theo đuổi tâm hồn thuần khiết nhất.

 

Lúc này, một phần món tráng miệng được đưa tới, Nghê Sơ Tuyết lập tức nuốt nước miếng, nhưng cô không dám động đũa trước.

 

Hạng Bạc Hàn nhìn thấy bộ dạng này của cô, anh cười dịu dàng: “Ăn đi!”

 

“Chú cũng ăn đi.” Nghê Sơ Tuyết nói xong, cầm đũa chưa ăn, gắp món tráng miệng đưa vào đĩa của anh.

 

Hạng Bạc Hàn gật đầu mỉm cười: “Cảm ơn.”

 

Nghê Sơ Tuyết chưa ăn, cô đang đợi anh ăn trước, Hạng Bạc Hàn bị phần tâm tư cẩn thận này của cô cảm động, anh đưa tay cầm đũa, gắp một miếng lên đĩa của cô: “Ăn đi!”

 

Nghê Sơ Tuyết cong môi mỉm cười gật đầu, gắp một miếng điểm tâm cho vào miệng, bánh ngọt làm bằng gạo nếp, cho vừa miệng vừa ngọt vừa mềm, Nghê Sơ Tuyết thật sự rất thích ăn.

 

Hạng Bạc Hàn không thích đồ ngọt, nhưng anh thấy trên đĩa có miếng bánh ngọt cô gắp, để không làm cô thất vọng, anh đưa tay ra gắp cho vào miệng.

 

Nhìn thấy anh ăn, Nghê Sơ Tuyết thực sự rất vui, cô nở nụ cười ngọt ngào với anh: “Chú Hạng, ngon không ạ?”

 

“Rất ngon!” Hạng Bạc Hàn gật đầu. “Vậy thì chú ăn thêm một miếng đi.” Nghê Sơ Tuyết nói xong, đưa tay gắp cho anh thêm một miếng nữa, Hạng Bạc Hàn cũng không từ chối.

 

Lúc Hạng Bạc Hàn đưa Nghê Sơ Tuyết về phòng, vệ sĩ của anh đã mua xong điện thoại mới đưa đến, Hạng Bạc Hàn đưa cho cô.

 

Nghê Sơ Tuyết cầm điện thoại mới, trong lòng cảm động, hai mắt ươn ướt, cảm động đến mức sắp khóc.

 

Mặc dù ở nhà ba mẹ cũng đối đãi với cô như vậy, nhưng lần đầu tiên có người khác ngoài ba mẹ cô ra, đối với cô cần thận chu đáo như vậy, cô thật sự rất cảm động.

 

Hạng Bạc Hàn nói với cô: “Vào trong nghỉ ngơi đi! Ngày mai cùng đi ăn sáng.”

 

“Vâng! Cảm ơn chú Hạng.” Nghê Sơ Tuyết cầm điện thoại đầy cửa bước vào.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!