Trong quán trà, Tăng Như Nghệ ngắm nhìn con gái đang ngồi đối diện, bà đột nhiên muốn dò thăm thử suy nghĩ của con gái, bà dịu dàng nhìn con gái mình, tò mò hỏi: “Hân Vy, con nói thật cho mẹ biết, có có thích cậu Hạng thiếu gia đó không?”
Tưởng Hân Vy lập tức giật nãy mình ngẳng đầu nhìn mẹ mình, gò mà trắng ngần thoáng chốc đỏ bừng.
Lần đầu tiên cô bị mẹ hỏi về vấn đề cảm xúc của mình, cô thực sự thấy vô cùng lúng túng.
“Tụi con chỉ là bạn thôi.” Tưởng Hân Vy cũng không dám tiền xa hơn, cô và Hạng Kình Hạo thực sự chỉ là bạn.
Tăng Như Nghệ mỉm cười: “Đương nhiên mẹ biết hai đứa vẫn là bạn. Mẹ chỉ hỏi con có thích cậu ấy không? Nếu có, lần này hai đứa cùng nhau đi chơi, có thể tìm hiểu kĩ hơn về đối phương cũng được.”
Tưởng Hân Vy hơi sững sờ, mẹ nóng lòng muốn gả cô đi đấy à? Cô đành phải nói: “Anh ấy rất tốt, nhưng tụi con chỉ mới quen biết không lâu thôi.”
“Cậu nhóc đó đúng là không tệ, trông có vẻ là một người tài giỏi, gia cảnh cũng tốt, hơn nữa cậu ấy lại còn là bạn của anh họ Hình của con. Anh họ con cũng nói Hạng thiếu gia có nhân phẩm rắt tốt, rất có nề nếp gia giáo, mặt nào cũng vô cùng xuất sắc.”
“Mẹ, mẹ mới chỉ gặp anh ấy hai lần, đã khen anh ấy như vậy rồi?” Tưởng Hân Vy không kìm được bật cười, cắt ngang lời bà.
Tăng Như Nghệ cầm ly trà lắc nhẹ, liếc nhìn cô: “Mẹ chỉ nói thật thôi, có một số người, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã biết là rất tốt. Đây gọi là có duyên.”
Mặc dù Tưởng Hân Vy không dám nói với mẹ cô một số suy nghĩ trong lòng mình, nhưng cô thực sự cũng không dám nghĩ sâu xa hơn, bởi vì cô cũng rất mơ hồ về phương diện tình cảm, vẫn chưa hiểu rõ đối phương là người ra sao thì để yêu đương là còn quá sớm! Mặc dù anh rất tốt.
Thấy con gái không chịu thành thật nói ra, Tăng Như Nghệ cũng không hỏi lại nữa. Tóm lại, cứ xem bọn họ lần này cùng nhau đi du lịch như. thế nào đi!
Ở bên phía sân bay quốc tế, một chiếc máy bay tư nhân vừa vặn hạ cánh, nhà họ Hoàng đã đến từ sớm đón con gái và con rẻ của họ.
Chỉ thấy ở lối ra vào, Lam Thiên Thần đẩy chiếc rương hành lý, khuôn mặt tuấn tú mang theo ý cười, Bùi Nguyệt Hoàng nhẹ nhàng xách một chiếc túi tinh xảo đi bên cạnh anh, hai người họ rõ ràng đã trở về sau kỳ nghỉ vui vẻ.
“Ba, mẹ!” Bùi Nguyệt Hoàng gọi cặp vợ chồng đang đợi bên ngoài.
“Nguyệt Hoàng, Thiên Thần, tụi con cuối cùng cũng đã về rồi, trên đường đi có mệt lắm không?” Mẹ Bùi quan tâm hỏi.
“Ba, mẹ, con không sao, nhưng Nguyệt Hoàng có lẽ hơi mệt.” Lam Thiên Thần mỉm cười, đau lòng nhìn người vợ: bên cạnh mình.
“Em cũng không sao mà! Suốt đường đi anh đều chăm sóc cho em, em mệt gì đâu chứ!” Bùi Nguyệt Hoàng cong môi cười.
Vợ chồng nhà họ Bùi thấy con gái của mình trước mặt Lam Thiên Thần giống như một cô gái nhỏ như vậy, họ cũng rất vui, cuối cùng con gái cũng không cần phải mạnh mẽ như vậy nữa.
“Vậy chúng ta mau về nhà thôi! Về nhà nghỉ ngơi thật tốt.”
“Được! Nghỉ ngơi hai ngày, sau đó chúng ta sẽ đến nhà họ Lam thăm bé cưng của anh cả.” Bùi Nguyệt Hoàng nói với Lam Thiên Thần.
Vốn dĩ hôm nay nhà họ Lam cũng sẽ đến sân bay đón họ, nhưng bởi vì nhà họ Lam bây giờ còn một đứa nhỏ nữa cần phải chăm sóc, cho nên đành để cho người lớn của nhà họ Bùi đến.
Một nhà bốn người quay trở lại dinh thự nhà họ Bùi. Mẹ Bùi đã nấu một bữa trưa vô cùng thịnh soạn. Sau khi ăn xong, mẹ Bùi cùng con gái trò chuyện trên ban công trên tầng 2, Lam Thiên Thần và ba Bùi thì ở dưới uống trà.
“Nguyệt Hoàng, mẹ hỏi con chuyện này, con phải nói thật cho mẹ biết, con với Thiên Thần dự định bao giờ có con2”
Bà Bùi rất sốt ruột, bà đã muốn ôm cháu trai từ lâu rồi, giờ’ khó khăn lắm mới đợi được đến lúc con gái kết hôn.
Bùi Nguyệt Hoàng không còn là một cô bé nữa, cô cười nói: “Mẹ, mẹ đừng lo, con đã bàn với Thiên Thần rồi, tụi con sẽ bắt đầu chuẩn bị mang thai ngay bây giờ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!