“Ừm! Em đã chuẩn bị sẵn sàng cả chưa?” Lam Thiên Hạo thấp giọng hỏi cô.
Một khi đổi tên, quan hệ của họ có thể phải đưa ra ngoài ánh sáng, lúc đó có thể sẽ có rất nhiều áp lực từ bên ngoài, hơn nữa Lam Sơ Niệm còn là ca sĩ, được chú ý hơn người thường.
Lam Sơ Niệm kiên định gật đầu: “Em đã chuẩn bị xong rồi, mặc kệ cái nhìn của người khác như thế nào, em đều có thể chịu được.”
Lam Thiên Hạo đột nhiên cảm thấy vô cùng đau lòng, dù sao vẫn còn sớm, không vội vàng chạy tới bên đó, anh dừng xe vào trong một chỗ tối, cửa kính xe thể thao đã che lại mọi thứ.
Lam Sơ Niệm hơi trừng to mắt lên, anh cả như này là đang định làm gì vậy?
Sau khi dừng xe, Lam Thiên Hạo nghiêng người đến gần cô, tay anh cũng nắm chặt lấy tay cô.
Lam Sơ Niệm xấu hỗ đan chặt mười ngón tay với anh, trong thùng xe tối om, cô chớp chớp đôi mắt của mình.
Vào lúc này, tay Lam Thiên Hạo nhẹ nhàng ôm lấy sau đầu của cô, nghiêng người tiến lại gần.
Lam Sơ Niệm ngay lập tức hiểu anh muốn làm gì, cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng vì xấu hổ rồi mạnh dạn ngắng đầu lên.
Cô cũng nghiêng người sang phía anh, hai đôi môi chạm vào nhau.
Công kích dịu dàng của Lam Thiên Hạo khiến Lam Sơ: Niệm không thể phản kháng được, may mà đang ở trong xe, nếu không, cô thật sự không biết sẽ đốt lửa to đến mức nào.
Sau khi tách ra, hơi thở của hai người đêu vô cùng gâp gáp.
“Chúng ta mau đi thôi!” Lam Sơ Niệm ngượng ngùng nói.
Dục vọng trào dâng trong mắt Lam Thiên Hạo, nhưng anh sẽ không tuỳ ý tiền thêm nữa.
Anh hy vọng đợi cho đến khi mối quan hệ được xác nhận, được công khai, anh ấy sẽ muốn cô vào đêm cô trở thành cô dâu của anh.
Trong rạp chiếu phim, Lam Sơ Niệm đeo khẩu trang và đội mũ, chỉ để lộ một đôi mắt, nhưng ngoại hình của cô và Lam Thiên Hạo rất bắt mắt.
Vừa nhìn đã tháy là tổ hợp mỹ nam mỹ nữ.
Bộ phim được chếu là một một bộ phim tình cảm rất lãng mạn, Lam Sơ Niệm xem rất cảm động, mắt cô nhiều lần đỏ hoe, cốt truyện trong phim có phần giống với họ, đều là một mối quan hệ phải chịu đựng sự thử thách từ thế giới bên ngoài.
Khi nhìn thấy nam chính và nữ chính cuối cùng cũng vượt qua tất cả, nhìn thấy dáng vẻ bọn họ ôm chặt lấy nhau, Lam Sơ Niệm cũng ôm chặt lấy người đàn ông bên cạnh.
Cô muốn giống như nữ chính trong phim, hết lòng yêu thương người mình yêu, cho dù phải chấp nhận ánh mắt soi mói từ khắp nơi.
Bộ phim kết thúc viên mãn. Bước ra khỏi rạp phim, Lam Thiên Hạo nắm chặt lấy tay cô, trái tim anh chưa bao giờ dao động, được ở bên cô là điều quan trọng nhất trong cuộc đời anh.
Lam Thiên Hạo đột nhiên nghĩ đến thứ gì đó ở nhà, liền nói với Lam Sơ Niệm: “Vẫn còn sớm, em cùng anh đi lấy một món đồ đi.”
“Thứ gì vậy anh?” Lam Sơ Niệm tò mò hỏi.
“Một lát nữa thấy em sẽ biết.”
“Là quà cho em sao?” Lam Sơ Niệm không khỏi có chút bất ngờ.
“Ừm!” Lam Thiên Hạo gật đầu, đó là thứ mà anh đã chuẩn bị từ rất lâu, tối nay anh muốn tặng nó cho cô.
Lam Thiên Hạo dẫn cô lên xe, lái về biệt thự của anh. Trên đường đi, Lam Sơ Niệm cứ đoán xem, không biết mình sẽ nhận được món quà gì.
Cuối cùng, khi đến nhà của anh, chỉ thấy anh lấy từ trong két sắt trong phòng làm việc ra một chiếc hộp nhỏ màu vàng kim. Mỏ ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương rất đẹp. Lam Sơ Niệm che miệng, cô nhớ đây là món quà mà lần trước anh cả nói muốn tặng cho vợ tương lai của anh, lúc đó cô còn rất hâm mộ. Hóa ra, người mà cô hâm mộ lại là chính mình.