Trở về Lam trạch, Lam Sơ Niệm liền nhận được sáu món quà được mang về từ các nước khác nhau, với lại mỗi một món đều mang theo hơi thở thiếu nữ, đều là những thứ cô thích nhát.
Ba mẹ Lam gia bay đường dài, trở về ăn chút đồ ăn, tắm xong thì đi nghỉ ngơi trước.
Lam Sơ Niệm cất quà đi liền tò mò gõ cửa phòng của Lam Thiên Hạo: “Anh cả, ba mẹ mệt rồi, tối nay anh em mình nấu cơm nhé?”
Lam Thiên Hạo thấy cô có lòng hiếu thảo cũng đồng ý cho cô: “Được thôi!”
“Vậy anh em mình cùng nhau đi mua rau thôi!”
“Ừ! Đi xuống tầng đợi anh.” Lam Thiên Hạo mở lời, anh cũng vui vẻ cùng cô ra ngoài.
Lam Sơ Niệm trở về phòng, lập tức trang điểm lại cho bản thân một lượt, dựa vào danh tiếng bây giờ của cô, nếu bị người khác nhận ra có lẽ sẽ bị vây quanh.
Cô không muốn chọc vào phiền phức như vậy, đơn giản là tốt nhất. Lam Thiên Hạo dẫn cô đến một siêu thị lớn gần đó, Lam Sơ Niệm đẩy xe mua hành, Lam Thiên Hạo ngược lại thành người chọn đồ nấu ăn, ai bảo người nấu cơm là anh vậy? Lam Sơ Niệm nhìn dáng vẻ chọn đồ của anh cả, quả thật rất đẹp trai, cô không nhịn được lại cảm thán một câu, về sau ai gả được cho anh thì đó nhất định là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới!
Chọn xong ở khu thực phẩm, hai người đang mua gia vị cho nhà bếp, đột nhiên một người phụ nữ ăn mặc quyến rũ đi đến, cô ta lập tức vui mừng nhìn Lam Thiên Hạo: “Anh Lam, thật trùng hợp! Ở đây mà cũng gặp được anh.”
Lam Thiên Hạo nhìn một cái nhận ra là một MC kinh tế của đài truyền hình, anh lần trước tiếp nhận phỏng vấn của cô ta.
*Xin chào!” Lam Thiên Hạo lễ phép chào hỏi.
Nữ MC này nhìn Lam Sơ Niệm ở bên cạnh một cái, có chút kinh ngạc nhìn cô, tự nhiên hỏi: “Đây là bạn gái của anh sao?”
Trong lòng của Lam Sơ Niệm lập tức lúng túng, cô liền sửa lại: “Không phải em là em gái của anh ấy.”
Trong ánh mắt của nữ MC hiện qua ý cười, dường như đáy lòng buông lỏng ra.
“Xin chào!” Cô ta chào hỏi với Lam Sơ Niệm, ánh mắt lại nhìn chăm chú Lam Thiên Hạo và đáy mắt còn lộ ra sự ái mộ.
“Anh Lam, lần trước sau khi phỏng vấn kết thúc, tôi luôn muốn mời anh ăn cơm, để cảm ơn anh ủng hộ công việc của chúng Ni tôi.
“Tôi gần đây khá bận, hẹn cô hôm khác vậy.” Trong ngữ khí của Lam Thiên Hạo có ý từ chối.
Lần này, nữ MC lại không hề từ chối: “Vâng ạ! Đúng lúc lần trước tôi có lưu số của anh, vậy lần sau tôi đợi lúc anh không bận nữa, thì mời anh vậy! Anh Lam nhát định phải nễ mặt đấy!”
“Ù! Được.” Lam Thiên Hạo gật gật đầu.
Lam Sơ Niệm nhìn nữ MC này mãi không đi, với lại ánh mắt của cô ta luôn rơi trên người của anh cả, cho dù cô có ngốc cũng có thể nhìn ra cô ta có ý với anh cả.
Đầu của Lam Sơ Niệm hơi nóng lên, nữ MC này xinh đẹp quá, lại có năng lực nói không chừng thật sự có thể trở thành chị dâu của cô.
“Hừm! Anh cả, em đi đến khu đồ ăn vặt chọn chút đồ, hai người nói chuyện đi nhé.”
Nói xong, cô biết điều quay đầu nhìn hai người một cái, cười rồi rời đi.
Lam Thiên Hạo căn bản không muốn nói nhiều với nữ MC này, ai biết Lam Sơ Niệm lại còn tạo cơ hội cho hai người, trong lòng anh hiện lên sự ảo não.
Thế là Lam Thiên Hại liền bị nữ MC này quấn lấy mười mấy phút, cuối cùng Lam Thiên Hạo đầy xe hàng nói với cô ta: “Thật ngại quá, tôi đi trước để tìm em gái của tôi.”
“Được ạ! Vậy anh bận đi ạ, không làm phiền anh nữa.” Nữ MC cười gật đầu, nhìn theo bóng lưng của anh, sự ái mộ trong đáy mắt của cô ta càng thêm rõ ràng.
Lúc Lam Thiên Hạo tìm được Lam Sơ Niệm, trong lòng cô ôm mấy túi đồ ăn vặt cô đã chọn xong, nhìn thấy anh đi đến cô cười hi hi thả đồ ăn vặt vào trong xe.
Lam Thiên Hạo quét mắt nhìn đống đồ ăn vặt, nhíu mày một cái: “Em chọn nhiều thế để làm gì?”
“Ăn ạ! Em bây giờ không có công việc, mỗi ngày ở trong nhà không được ăn cái gì sao?” Gương mặt đáng thương của Lam Sơ Niệm nói.