“Thay tôi về nước một chuyến, điều tra rõ ràng mọi người. Tôi muốn biết cháu trai Kiều Mộ Trạch của tôi cùng Trang Noãn Noãn có phải hẹn hò không.” Kiều Huy Dương trầm giọng phân phó.
“Trang Noãn Noãn? Có phải con gái của Trang Nghiêm Minh không?”
“Không sai, nhà họ Trang không phải ba đời trước cùng tập đoàn Kiều thị không có quan sao? Tại sao cháu trai của tôi lại cùng con gái ông ta yêu đương?”
“Phó tổng, ngài là lo lắng…” Trợ lý có ý ám chỉ.
Ánh mắt Kiều Huy Dương bén nhọn bắn qua: “Có những việc, trên thế giới này, chỉ cần cậu biết, tôi biết, Trương Thăng biết, còn có hai người đã chết, không thẻ để cho kẻ thứ tư còn sống biết được.”
“Tôi hiểu rồi.” Trợ lý lập tức kinh sợ ra mặt.
“Tôi phải biết, cháu trai tôi tột cùng là vì cái gì lại tiếp cận Trang Noãn Noãn. Nó có phải vẫn hoài nghi chuyện năm đó không?
Anh trai tôi đã thoái vị 3 năm, dã tâm của nó lại lớn như vậy, nói không chừng một ngày nào đó, ngay cả tôi nó cũng thay thế.”
“Kia làm sao có thể? Ngài có 20% cổ phần công ty, mà cha con Kiều Mộ Trạch bất quá cũng chỉ có 60%, hơn nữa còn các cổ đông khác, 20% chỉ sợ cậu ta nuốt không trôi đâu!”
“Hừ, tôi còn muốn tất cả từ cha con bọn họ.” Trong ánh mắt Kiều Huy Dương lóe lên khát vọng mãnh liệt: “Năm đó tôi bất quá chỉ là con thứ, ba tôi liền bất công giao công ty cho ông ta, vì bất công như vậy, tôi cố gắng cả đời bất quả cũng chỉ có một vị trí phó tổng. Tôi không cam lòng, tôi cuối cùng phải ngồi ở vị trí cao nhất kia, ngắm nhìn phong cảnh đề quốc Kiều thị.”
“Ngài nhất định sẽ đạt được.” Trợ lý lập tức phụ họa nói.
h “Nhanh chóng về nước điều tra rõ cho tôi. Nếu cần thiết liền tạo ra hiểu lầm, nhất định không thể để cho hai đứa nó quá thân cận, càng không thể để tụi nó bên nhau.”
“Vâng, bây giờ tôi liền về nước, nhất dịnh sẽ làm tốt chuyện này.
Kiều Huy Dương cười lạnh. Bên cạnh Kiều Mộ Trạch càng có nhiều uy hiếp đối với ông ta mà nói chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
Trong nước, trong phòng tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị.
Kiều Mộ Trạch lên mạng liền dễ dàng thấy được chuyện xấu này. Điều này cũng tạo cho anh những phiền toái nhất định, vừa rồi anh nhận được điện thoại của mẹ mình hỏi anh chuyện này có thật hay không.
Anh đành phải giải thích một làn, tự mình phủ nhận với mẹ.
Chuyện này chẳng qua là do phóng viên vô căn cứ.
Mẹ tin anh, đồng thời cũng dặn dò anh đừng làm ra chuyện xấu như vậy nữa, đối với thanh danh gia tộc không tốt.
Kiều Mộ Trạch nhìn thấy hình chụp còn có ảnh chụp Trang Noãn Noãn một mình.
Đây là hình cô trên sân khấu, cô trong ảnh tươi cười, ánh mắt lộ ra hơi thở của thiếu nữ đơn thuần, vô cùng xinh đẹp.
Kiều Mộ Trạch nhìn chăm chú chốt lát, tắt đi, anh nghĩ đến cô bị thương, không biết có chạy loạn hay không.
Ba ngày sau, trong công ty của Kiêu Mộ Trạch, trợ lý của chú anh đến và nộp báo cáo kết quả hoạt động nửa năm của khách sạn nước ngoài.
Kiều Mộ Trạch nhìn người trợ lý ở bên người chú lâu năm này, lúc còn nhỏ anh và ông ta cũng thường gặp mặt, Kiều Mộ Trạch còn khá tôn kính gọi ông ta một tiếng chú Đạt.
“Chú Đạt, gần đây tình hình sức khỏe của chú tôi thế nào?”
Kiều Mộ Trạch hỏi.
“Mấy năm qua, Kiều phó tổng chú ý chăm sóc sức khỏe, đã khỏe nhiều rồi.”
“Tốt, để chú tôi tĩnh tâm dưỡng sức vậy! Bảo chú ấy không cần lo lắng chuyện công việc.”
“Phó tổng vẫn luôn khen ngợi cậu đó! Nói cậu tuổi trẻ có triển vọng, quản lý công ty chưa tới ba năm, thành tích kinh doanh của công ty mỗi năm đều đạt kỷ lục mới, ngài ấy vẫn luôn tự hào về cậu đó!” Lý Đạt cười nói.