Cô cảm thấy có người đi đến vội vàng quay đầu lại nhìn, vừa nhìn thấy cô không khỏi giật mình, thì ra là anh trai.
Cô liền mỉm cười gọi: “Anh, sao anh lại đến đây.”
Lam Thiên Hạo nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô, ánh mắt xoẹt qua một tia cảm xúc vô định, anh đi đến bên cạnh nói: “Em trốn ở đây làm gì?”
“Không làm gì cả! Em chỉ muốn ở đây ngắm sao, ngắm trăng thôi.”
“Có muốn về không?” Lam Thiên Hạo hỏi, anh biết cô không thích những bữa tiệc như này.
“Có thể về sao?” Lam Sơ Niệm lập tức vui mừng.
“Em muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi.”
“Vậy mình về thôi! Em muốn về nghe nhạc, xem phim.” Lam Sơ Niệm nói xong tiến về phía trước kéo lấy cánh tay anh: “Đi thôi!
Về nhà nào.”
Lam Thiên Hạo đưa cô ra ngoài, đi ra không bao lâu thì nhìn thấy ánh mắt không đúng lắm của một ông lão, ông ta là người nhìn Lam Thiên Hạo lớn lên, ông ta nhìn thấy Lam Sơ Niệm kéo cánh tay anh.
Lập tức vui mừng nói: “Thiên Hạo! Có bạn gái rồi sao!”
Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Hạo đơ ra vài giây, mà Lam Sơ Niệm đang kéo tay anh không hề ngại ngùng cười nói: “Bác ơi, bác nhìn nhầm rồi! Cháu không phải bạn gái của anh ấy!
Cháu là em gái của anh ấy.”
Ông ta lập tức cười ngượng ngùng: “Ò! Thì ra là em gái àI” Nói xong lại hướng Lam Thiên Hạo nói: “Thiên Hạo, tuổi không còn nhỏ nữa, nên tìm một người bạn gái thôi!”
Lam Thiên Hạo mỉm cười: “Vẫn còn sớm.”
Hai anh em đi ra, Lam Sơ Niệm lập tức đem vấn đề này ra trêu trọc anh mình: “Anh, bao giò thì anh mới giới thiệu chị dâu với em đây!”
Lam Thiên Hạo trừng mắt nhìn cô: “Cả đời này cũng không tìm.”
“AI Không được, anh nhất định phải tìm, có như vậy em mới có thêm một người để nói chuyện cùng.” Lam Sơ Niệm oán giận nói.
Lam Thiên Hạo cúi đầu nhìn cánh tay mảnh khảnh vẫn đang nắm lấy tay mình, trong mắt anh âm thầm hiện lên ý cười.
Lâm Thiến nhìn thấy Lam Thiên Hạo rời đi, cô cùng Diệp Mạn Ni cũng nhân cơ hội chen vào giữa đám đông giới thiệu bản thân, làm tăng thêm danh tiếng cho bản thân.
Buổi tối Trang Noãn Noãn nằm trên giường, trong đầu toàn là khuôn mặt của Kiều Mộ Trạch, câu nói lúc nào cũng sẵn sàng tiếp đón cô mang theo sự giễu cọt, giếng như anh đang cười cô vậy, cho dù cô có kiện thế nào cũng vô dụng.
Hình như trong mắt anh cô giống như một con kiến có thể bị bóp chết bắt cứ lúc nào, không đáng nhắc đến.
Khốn khiếp, cô nhất định sẽ khiến cho anh cùng công ty anh phải chịu trách nghiệm thích đáng.
Biệt thự Lam gia.
Lam Sơ Niệm vừa bước vào cửa liền ngồi xổm xuống, Lam Thiên Hạo đang thay giày nhìn thấy sắc mặt khó chịu của Lam Sơ Niệm.
Anh lập tức cúi người quan tâm hỏi: “Sơ Niệm, làm sao vậy?”
“Em đau bụng.” Lam Sơ Niệm vẻ mặt khổ sở nói, lúc này cô cảm thầy bụng mình giống như bị một ai đó siết vào vậy.
Ánh mắt Lam Thiên Hạo lập tức lộ ra vẻ khó chịu trách móc, nhưng lúc này anh không hề mắng cô mà ôn nhu nói: “Mau thay giày rồi ra ghê sô pha ngồi, anh đi rót cho em cốc nước nóng.”
Lam Sơ Niệm lập tức thay một đôi dép lê chạy nhanh đến ghế sô pha cuộn mình lại, Lam Thiên Hạo rót cho cô cốc nước nóng nói: “Uống đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!