Trái tim Trang Noãn Noãn loạn nhịp, trong đầu trống rỗng, cô căng thẳng nhìn chằm chằm vào người đàn ông đó, ánh mắt cô có sự phẫn uất và tức giận đan xen nhau, lúc này ánh mắt cô căn bản không nhìn tướng mạo của người đàn ông mà là nhìn vào nhân phẩm của anh, anh vì lợi ích mà không từ thủ đoạn vô lương tâm.
Điều nực cười là người đàn ông trước mặt này lại ăn mặc bảnh bao, trông bên ngoài thì lịch sự nhưng bên trong lại bỉ ổi, một bộ dáng của một người giàu có.
Khi Diệp Mạn Ni kích động quay đầu lại, cô đột nhiên nhìn thấy ánh mắt của Trang Noãn Noãn.
Ánh mắt Trang Noãn Noãn nhìn chằm chằm vào Kiều Mộ Trạch, giống như muốn ăn thịt anh vậy.
Trong lòng Diệp Mạn Ni cười lạnh, quả nhiên Trang Noãn Noãn có mục tiêu rõ ràng! Vậy mà lại dám tranh giành Kiều Mộ Trạch với họ?
“Sơ Niệm, mình muốn qua đó chào hỏi một người.” Trong lòng Trang Noãn Noãn có một loại dũng khí rất lớn, cô muốn qua đó chủ động giới thiệu bản thân, muốn nhìn xem người đàn ông này khi nghe thấy tên ba mẹ cô, anh có cảm thấy áy náy, hỗ thiện hay không.
Nói xong, Trang Noãn Noãn bước về phía Kiều Mộ Trạch.
Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền gấp đến mức trừng mắt nhìn cô, không ngờ rằng Trang Noãn Noãn lại lớn mật hơn bọn họ, vậy mà lại dám chủ động lên trước bắt chuyện? Tất cả thứ xung quanh đều không lọt vào mắt Trang Noãn Noãn, ánh mặt cô dán chặt vào người đàn ông trong đám đông.
Một người bạn đang nói chuyện cùng Kiều Mộ Trạch ngay lập tức chú ý đến Trang Noãn Noãn đang tiến về phía họ, ánh mắt anh ta lóe lên tia kinh ngạc, thật là một cô gái xinh đẹp.
\ Kiều Mộ Trạch cũng cảm giác được có người đang tiến lại gần, anh cầm ly tao nhã quay đầu lại, khuôn mặt của Trang Noãn Noãn hiện lên trong mắt anh, ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, chỉ mỉm cười.
“Xin chào, Kiều tiên sinh!” Giọng nói Trang Noãn Noãn ngọt ngào, nhưng lúc này nghe tháy lại có chút lạnh lùng.
Kiều Mộ Trạch làm bộ không quen cô, dù sao anh cũng chưa gặp mặt cô chính thức bao giờ, ở nơi như này chỉ có thể làm người xa lạ.
“Xin chào!” Kiều Mộ Trạch liếc mắt nhìn cô, muốn xem xem mục đích của cô là gì.
“Để tôi tự giới thiệu một chút, tôi tên Trang Noãn Noãn, ba tôi từng làm việc ở công ty anh, ông ấy tên là Trang Nghiêm Minh, có điều ba năm trước ông ấy qua đời rồi.” Giọng nói của Trang Noãn Noãn nghe có chút nghiền răng, trong ánh mắt cô không che giấu sự oán hận.
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch thu lại, anh cảm nhận được rõ ràng sự oán hận của cô, anh hơi nhướng mày: “Tôi quen ba cô, ông ấy từng là tổng giám đốc của công ty, đối với chuyện của ông ấy tôi rất lấy làm tiếc.”
Hốc mắt Trang Noãn Noãn ướt đẫm, anh thật sự rất vô tình, chẳng lẽ chỉ cảm thấy hồi tiếc thôi sao? Ngay cả một chút tội lỗi cũng không có?
Đúng lúc này, Diệp Mạn Ni ngay lập tức xuất hiện, cô ta không thể để mình tụt lại phía sau Trang Noãn Noãn, cô vội vàng dơ tay ra nhiệt tình giới thiệu bản thân: “Kiều tiên sinh, tôi tên là Diệp Mạn Ni, rất vui được làm quen với anh.”
Trang Noãn Noãn cảm thấy có một ánh mắt sắc bén lướt qua đầu mình, lúc này cảm xúc của cô có chút không khống chế được, hốc mắt cô đỏ bừng, cô quay người đi không muốn lộ vẻ yếu đuối trước mặt người đàn ông này.
“Trang tiểu thư, cô có muốn nói chuyện không?” Giọng nói khàn khàn trầm thấp của người đàn ông đằng sau vang lên.
Diệp Mạn Ni hoàn hoàn bị coi là vô hình, cho dù cô ta có cười ngọt ngào mê người đến như thế nào, Kiều Mộ Trạch cũng không thèm nhìn cô ta một cái, bởi vì ánh mắt của anh đều đổ dồn vào Trang Noãn Noãn.
Thậm chí còn bày tỏ muốn được trò chuyện cùng Trang Noãn Noãn, trong lòng Diệp Mạn Ni ngay lập tức oán hận, trừng mắt nhìn Trang Noãn Noãn.
Trang Noãn Noãn nghiến răng quay người, nhìn chằm chằm người đàn ông phía sau lạnh lùng nói: “Không muốn.”
Trang Noãn Noãn nói xong, đang chuẩn bị muốn rời đi nhưng lại đụng phải một người đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông đó ngay lập tức đỡ cô lại: “Tiểu thư, cô không sao chứ!”
Trang Noãn Noãn ngẳng đầu, một khuôn mặt xinh đẹp cùng đôi mắt đá quý vô cùng hút hồn thu hút người đàn ông khiến anh sững sờ vài giây.