Tiểu Huy liền cầm đồ chơi ra ngoài.
Ánh mắt Hoắc Viện ngập tràn mong đợi: “Mau nói cho chị biết là chuyện gì?”
“Kỷ An Tâm đã trở về.” Hoắc Kỳ Ngang cũng không giấu chị gái, thời gian đó, chị vẫn luôn thích Kỷ An Tâm.
“Cái gì? An Tâm về rồi?” Gương mặt Hoắc Viện lóe lên tia vui mừng: “Những năm này con bé thế nào? Con bé quay về tìm em?”
Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang thoáng qua tia đau đớn, lắc đầu: “Không phải trở lại tìm em, cô ấy mở một chỉ nhánh công ty trong nước, trở về quản lý.”
“Con bé làm chủ một công ty?” Hoắc Viện kinh ngạc hỏi.
“Làm phó tổng một công ty môi giới việc làm, cô ấy cũng có một con gái.”
“Con gái?” Hoắc Viện kinh hãi, cảm thấy đau lòng thay em trai: *Con bé kết hôn rồi?”
“Không có! Nhưng bên cạnh cô ấy có một đứa trẻ bốn tuổi, còn học cùng trường Tiểu Huy, lớp bé hơn.”
Hoắc Viện không khỏi thở dài, khó trách dạo gần đây em trai chăm đưa cháu đi học như vậy, hóa ra là để gặp Kỷ An Tâm.
Chuyện năm đó, cô không có nhà, đang ở nước ngoài du học, cho nên cô đã bỏ lỡ chuyện của em trai và Kỷ An Tâm, trở về đã nhìn thấy cậu em mình trở nên thất hồn lạc phách, tiêu cực chán chường.
Đến nay, năm năm trôi qua, Kỷ An Tâm quay về, em trai có còn cơ hội hay không? Nghĩ đến ba mình can thiệp, cô lại cảm thấy chuyện này khó khăn trùng trùng.
“Cô ấy hận em, em cũng không biết vì sao cô ấy hận em như vậy.” Hoắc Kỳ Ngang thở dài.
“An Tâm hận em cũng phải, ba cố tình chia rẽ hai người, lại nói nhiều lời độc ác với con bé như vậy, uy hiếp con bé rời đi, con bé có thể không hận sao? Con bé hận ba lãnh lùng độc ác, cũng sẽ hận tình yêu này tổn thương con bé quá nhiều, huống chỉ khi đó Lý Tú Viên còn nhúng tay vào tình cảm của hai người, aizz… không nói hết được.” Hoắc Viện tiếc nuổi thay em trai.
Gương mặt Hoắc Kỳ Ngang cũng hiện đầy vẻ hồi hận: “Nếu có thể quay lại năm đó, em nhất định sẽ bỏ đi cùng cô ấy.”
“Trên đời này không có nếu như, chuyện bây giờ em có thể làm, chính là xem xem còn có cơ hội vãn hồi hay không, em cũng đã lên được vị trí phó tổng thống, ba có lẽ sẽ thấy an ủi, không can thiệp vào chuyện của em nữa.”
Hoắc Kỳ Ngang chỉ muốn nói, dã tâm của ba sẽ không được thỏa mãn, ông còn đang trù tính khắp nơi, ông muốn làm gì, anh hiểu rõ nhát: “Chị, chị đi ngủ đi! Hoạt động của Tiểu Huy, em nhất định sẽ tới.”
“Được, em cũng ngủ sớm đi.” Hoắc Viện nói xong, đóng cửa rời đi.
Hoắc Kỳ Ngang nhắm mắt lại, hiện ra gương mặt Kỷ An Tâm, những ngày qua, trong đầu anh đều là cô.
Chủ nhật, Kỷ An Tâm mang theo con gái cùng Trầm Duệ đi chơi, cô bé được chơi đùa vui vẻ, lại gặp được bạn học, có thêm bạn cùng chơi.
Về đến nhà đã là tám giờ tối, đứa trẻ vừa về đến nhà liền lăn ra ngủ.
Trầm Duệ thay cô ôm con vào nhà, Kỷ An Tâm thay cho con bé một bộ đồ ngủ thoải mái.
Trong căn phòng yên tĩnh, Kỷ An Tâm lấy cho Trầm Duệ một ly nước, Trầm Duệ cầm ly, nghĩ tới cặp vợ chồng họ gặp hôm nay, anh ngẳng đầu cười hỏi: “Xem ra chúng ta đúng là có tướng phu thê! Người ngoài đều nghĩ chúng ta là vợ chồng!”
Ba mẹ bạn học của Kỷ Hiểu Hiều nghĩ rằng hai bọn họ là vợ chồng, Kỷ Hiểu Hiểu chính là con gái họ.
Lúc ấy Kỷ An Tâm chỉ cười không nói, cũng không giải thích thêm, Trầm Duệ cũng vô cùng vui vẻ.
Giờ phút này, anh nói chuyện này cũng chỉ để thăm dò suy nghĩ của Kỷ An Tâm, xem xem cô đã có thể quên được người đàn ông kia, thử tiếp nhận anh hay chưa.
Kỷ An Tâm ngồi bên cạnh anh, ánh mắt lóe lên tia phức tạp: “Thật xin lỗi, Trầm Duệ, hiện giờ em không có cách nào…”
Trầm Duệ lập tức cắt đứt lời cô: “Anh biết, em không cần vì anh mà có áp lực, anh không ép em phải tiếp nhận anh.”
Kỷ An Tâm nhìn ánh mắt bình tĩnh của anh, Trầm Duệ rất tốt, anh không hề kém hơn Hoắc Kỳ Ngang, nhưng cô luôn coi anh là bạn, không hề nghĩ đến chuyện trở thành một đôi với anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!