Một bên thì anh nói sẽ cùng cô nghĩ cách, mà bên kia, anh lại cùng một cô gái khác gặp mặt, cô gái kia chính là người mà ba anh hài lòng nhất, mà cô gái kia cũng mến mộ anh từ lâu.
Cho nên, sau khi cô nhận được lời cảnh báo kịch liệt cuối cùng của Hoắc Minh, cô chạy đến nhà anh thì nhìn thấy cô gái kia quần áo xộc xệch rúc vào trong ngực của anh, hai người giống như vừa mới vụng trộm.
Nước mắt từ khóe mi Kỷ An Tâm trượt xuống, cô lập tức từ trong hồi ức thức dậy, lau đi nước mắt.
Vì người đàn ông này rơi lệ, chính là một sự dư thừa, còn có vẻ buôn cười như vậy.
Cô tuyệt đối không cho phép bản thân rơi nước mắt vì quá khứ.
Người đàn ông Hoắc Kỳ Ngang này, có xa bao nhiêu, thì cách xa anh ta bấy nhiêu.
Sáng sớm.
Sau khi Kỷ An Tâm thức dậy tắm rửa xong, cô tự mình dọn dẹp trước, sau đó tới đánh thức cô nhóc kia.
Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu cuộn thành một con tôm nhỏ, vẫn còn đang thèm ngủ.
“Hiểu Hiểu, rời giường, chúng ta phải tới trường, nếu không…
lại đến trễ đấy!”
“Mẹ, để cho con ngủ một lúc thôi nha! Ngủ một lúc nữa, liền một lúc…” Mắt cô nhóc kia không mở, liền nhõng nhẽo cầu xin.
Kỷ An Tâm đau lòng con gái, muốn cho cô bé ngủ thêm một lúc, nhưng công ty cô có cuộc họp sớm, cô không thể không đánh thức con gái.
“Không được, hôm nay mẹ không thể tới trễ, con cũng không thể đến muộn được!”
Kỷ Hiểu Hiểu bị mẹ ôm, mặc quần áo tử tế, mơ mơ màng màng đi đánh răng rửa mặt, chừng bảy giờ rưỡi, Kỷ An Tâm liền lái xe mang theo cô bé ra cửa.
Lúc này, trên đường phó, trong một chiếc xe khác, trong lòng Hoắc Kỳ Ngang, cháu trai Tiểu Huy đang ngủ cũng bị anh kéo dậy đi học từ sáng sớm, lúc này Tiểu Huy nằm trong lòng cậu ngủ tới chảy nước miếng.
Anh có chút bắt đắc dĩ lại ôn nhu rút một tờ khăn giấy, lau nước bọt cho cậu, từ nay về sau, đưa đón cháu đi học là nhiệm vụ lớn anh đảm nhận. Ba bây giờ còn đang trong chức vụ, chị gái mỗi ngày làm việc lại quá mệt mỏi, chỉ có thời gian của anh vô cùng thích hợp đưa đón cháu.
Đương nhiên, Hoắc Kỳ Ngang còn có mục đích riêng khác, trừ anh ra cũng không ai biết.
Có lẽ đó là một loại duyên phận! Cháu trai cùng với con gái Kỷ An Tâm vậy mà học cùng một trường.
Tiễn bọn nhỏ vào trường học, cũng cứ như vậy vài chục phút, có rất nhiều phụ huynh bình thường đều sẽ tình cờ gặp nhau, Hoắc Kỳ Ngang tới tương đối sớm, anh nắm tay cháu đi vào trong trường.
Sau đó dặn dò vài câu, anh cũng không lập tức rời đi, khi tám giờ rưỡi, anh nhìn thấy Kỷ An Tâm vội vã ôm một bé gái đang híp mắt tiến đến.
Kỷ An Tâm ngắng đầu thì thấy một người đàn ông đang đứng trong hành lang sân trường, ngực cô nghẹn lại, ôm chặt con gái một chút, sau đó lướt qua người anh.
Hoắc Kỳ Ngang có chút đau lòng nhìn cô, một mình nuôi nắng con cái, khẳng định vô cùng khổ cự!
c Cộng thêm công việc của cô, nếu như có thể, anh muốn thay cô gánh chịu một phần.
Kỷ An Tâm dỗ con gái vào trong phòng học, cô liền cầm chìa khóa xe, bước đi nhanh ra ngoài cửa mà không mắt phần tao nhã.
Đi ngang qua người đàn ông vẫn còn đang đợi, sắc mặt cô càng lạnh thêm vài phần, Hoắc Kỳ Ngang không nói một lời, liền yên lặng cắt bước đi theo phía sau cô.
Trái tim Kỷ An Tâm vẫn liên tục co thắt lại, trong vòng một trăm mét từ vị trí của người đàn ông này, cô cảm giác được cảm xúc hiện tại không ổn định, lý trí thất thường.
Thế nhưng, ở nơi trong trường học này, cô cũng không thể kêu anh đi ra, dù sao cũng là anh đưa cháu đi học.
Kỷ An Tâm ngồi vào trong xe, vừa nhìn thấy Hoắc Kỳ Ngang đứng cạnh cửa xe anh, tầm mắt anh vẫn khóa chặt lấy cô, dù cho cô ngồi lên xe, cũng nhìn chằm chằm vào xe cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!