Trong căn phòng yên tĩnh, Kiều Nam ôm cánh tay, ngồi trong căn phòng tĩnh mịch, đáy mắt của cô ta chứa đầy sự sợ hãi, Ôn Lương Diệu vậy mà hạ lệnh phong sát cô ta.
Lúc này, cô ta cũng coi là thức tỉnh rồi, những dục vọng dã tâm kia, trong hoàn cảnh bây giò của cô ta tất cả đều tan biến rồi.
Lại muốn có được thứ tuyệt đối không thuộc về cô ta, cô ta chỉ cảm thấy nhục nhã vô cùng, đây là chuyện nhục nhã nhất từ bé đến lớn mà cô ta từng làm.
Cô ta còn hoang tưởng dùng bản thân mình đi câu dẫn Ôn Lương Diệu, cô ta không nhịn được nghĩ mà đau khổ, cho dù cô ta lột trần đứng trước mặt của Ôn Lương Diệu, người đàn ông này cũng sẽ không nhìn cô ta thêm một cái nào.
Kiều Nam gọi điện thoại cho người quản lí Lưu Diễm, Lưu Diễm sau khi nghe xong những việc mà cô ta làm, trực tiếp cúp điện thoại của cô ta.
Điều này khiến trái tim của Kiều Nam, lần nữa bị đâm một cái thật mạnh, cô ta biết người quản lí sẽ không tiếp tục nâng đỡ cô ta nữa, coi cô ta như kẻ bỏ đi, cô ta bây giờ e là không thể nhận được một bộ phim rồi.
Thế lực nhà Ôn gia, bao trùm cả tài nguyên của giới giải trí này, chỉ cần Ôn gia hạ lệnh một tiếng, cô ta làm sao còn có thể nhận được phim đây?
Ôn Lương Diệu đã ghét cô ta đến cực điểm rồi, cô ta phạm lỗi như vậy thì làm sao có mặt mũi đi gặp Hình Nhất Nặc chứ?
Nhưng mà, tóm lại trong lòng còn có chút không cam tâm, cô ta biết nếu cô ta muốn có được cơ hội đóng phim lần nữa, chỉ có đi nhận sai với Hình Nhất Nặc và Ôn Lương Diệu, cho dù hai người có hận, có ghét như thế nào, cô ta bắt buộc phải đi xin lỗi.
Trong bệnh viện, Ôn Lương Diệu tối đó đã xuất viện rồi, may mà mặc dù bị Kiều Nam vung tắn công, nhưng không có để lại vết thương, chỉ là sau đầu sưng lên một cục.
Hình Nhất Nặc sờ vị trí bị thương của anh, sắp đau lòng chết rồi, cô quả thật không nghĩ ra, anh đi đường kiểu gì, khiến bản thân ngã thành như này.
“Lần sau đi đường, nhất định phải cẩn thận.” Hình Nhất Nặc dặn dò nói.
“Không sao, trong hoạ có phúc, đem kí ức của anh tìm lại rồi.”
Ôn Lương Diệu lần này vô cùng hận cách làm ác độc của Kiều Nam, cho dù làm bị thương anh, anh còn có thể nhịn. Nhưng cô ta cứ như vậy đâm ở đằng sau, làm cho nội tâm của Hình Nhất Nặc tạo thành ảnh hưởng cực kì xấu, anh không thể nhịn được.
Vì vậy, anh chỉ mong người phụ nữ kia tự giác đừng xuất hiện trước mặt Hình Nhất Nặc. Mặc dù hình phạt như vậy đối với cô mà nói là nhẹ rồi, nhưng đối với Kiều Nam như vậy, mang theo dã tâm của người phụ nữ.
Khiến cô ta mắt đi công việc kiếm sống, cũng đủ khiến cô ta nhận được giáo huấn rồi.
Ồ “Nhất Nặc, về sau đừng gặp Kiều Nam nữa.” Ôn Lương Diệu dặn dò với người con gái trong lòng mình.
“Vi sao vậy?” Hình Nhất Nặc chớp mắt.
“Tóm lại, Kiều Nam là một người vô cùng có cơ mưu, anh không hy vọng em và cô ta kết bạn.” Ôn Lương Diệu không muốn nói cụ thể ra chuyện này.
“Chị Ấy sao vậy?” Hình Nhất Nặc lại kinh ngạc lên.
“Anh nghe nói, cô ta là người hai mặt, tóm lại, Nhất Nặc đồng ý với anh đừng gặp lại cô ta nữa.”
“Nhưng mà, chị ấy từng vì anh mà bị thương, như vậy có tốt không?” Hình Nhất Nặc còn nghĩ đến ân tình Kiều Nam cứu anh.
Ôn Lương Diệu mặc dù có ý muốn giấu giếm cô, nhưng mà muốn Hình Nhất Nặc không gặp lại Kiều Nam, bắt buộc phải nói với cô một vài tình hình thực té.
Ôn Lương Diệu nhẹ vuốt tóc dài của cô, híp mắt lại nói: “Cô ta là một người cơ mưu cực kì thâm trầm, lần này là cô ta tự biên tự diễn, hại chính mình bị thương, cô ta muốn gợi ra sự đồng tình của anh, để cô ta đóng kịch bản của anh.”
“Cái gì? Chị ấy đóng kịch?” Hình Nhất Nặc kinh hãi, Kiều Nam sao lại làm loại việc như này chứ?
“Hôm nay anh vô ý nghe được cô ta với một người đàn ông nói chuyện, thậm chí cô ta còn từ trong túi lấy ra một tắm thẻ đưa cho người đàn ông đó, người đàn ông đó chính là một trong những người buổi chiều hôm đó ở bãi đỗ xe cướp với đánh anh, đồng thời cũng là tên cướp đó làm bị thương cô ta.”
Hình Nhất Nặc kinh hãi lại không dám tin, Kiều Nam ở trước mặt cô, xây dựng hình tượng chị lớn ấm áp, đến nay hình tượng của cô ta đột nhiên bị sụp đổ, cô thật sự có chút không chấp nhận được.
“Chị ấy thật sự làm như vậy sao?” Hình Nhất Nặc sửng sốt hỏi lại.
“Nhất Nặc em phải biết ở trên thế giới này, ngoài người nhà của anh và người nhà của em là thật sự vì em, những người khác em không được tín nhiệm ai hết lòng, bởi vì em không biết lúc nào, bọn họ sẽ lấy sự tín nhiệm của em đâm cho em một dao thật mạnh.” Ôn Lương Diệu dạy cô nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!