Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Lưu Họa Y bĩu môi, cô không hiểu cờ cũng tựa như cô không hiểu thương trường. 

Cô cảm thấy hai thứ đó đều giống nhau, luôn tranh đấu tàn khốc. 

"Ha ha ha ha—" Ba Lưu đột nhiên cười thành tiếng, vỗ tay liên tục nói: "Hay. Hay." 

Lưu Họa Y kinh ngạc nhìn chăm chăm hai người bọn họ. 

"Không ngờ cậu lại chơi cờ giỏi như vậy. Nước đi nghiêng kiếm này không phải ai cũng làm được đâu." 

Ba Lưu cười to. 

Lâm Thành Công xấu hổ gãi đầu: "Chú quá khen rồi." 

Lưu Họa Y chớp mắt, "Ba, ba thua rồi sao?" 

Ba Lưu cười không nói gì. 

"Em thua." Lâm Thành Công cười. 

Lưu Họa Y vỗ vỗ vai Lâm Thành Công, dịu dàng nói: "Em đừng nản lòng, phải chăm chỉ hơn nữa." 

cô. 

Lâm Thành Công dở khóc dở cười nhìn dáng vẻ tựa như rất am hiểu của 

Ăn tối xong, nhân lúc Lâm Thành Công đi vào phòng tắm, Lưu Họa Y đưa cho ba Lưu bảy triệu đồng. 

"Tiền lần trước ba vẫn chưa dùng hết, con đừng đưa thêm nữa. Cứ lấy mà tiêu." Ba Lưu xua tay. 

Lưu Họa Y sợ Lâm Thành Công đi ra nhìn thấy, cô kiên quyết nhét vào tay baa Lưu, "Ba cầm lấy đi. Mua thêm mấy món đồ tốt cho bản thân. Tuy 

rằng chúng ta không còn giàu có, nhưng cũng không túng thiếu đến 

vậy." 

Ba Lưu hiểu tấm lòng của cô, gật đầu nhận lấy. 

Trên đường lái xe trở về, nhìn vẻ mãn nguyện của cô, Lâm Thành Công 

bật cười. 

"Hôm nay vui lắm à?" 

"Đương nhiên." Lưu Họa Y gật đầu, đôi mắt cong thành một đường. 

Tất nhiên cô vui vẻ vì có thể thoải mái ở bên cạnh ba mà không cần 

buồn phiền vì Lâm Thành Nhân. 

Càng ngày cô càng thích cuộc sống bình thường này. 

Nếu có cơ hội, cô muốn kết hôn với một người bình thường, ngày ngày 

cô sẽ nấu ăn và giặt giũ, còn anh ấy đi làm kiếm tiền. 

Nghĩ đến tình cảnh hiện tại, Lưu Họa Y giật giật môi. 

Quên đi, đối với cô, cuộc sống bình yên đó rất xa xỉ. 

Cô không còn làm việc ở chỗ Lương Minh Thành nên không có thu nhập, 

hôm nay cô đã đưa số tiền còn lại cho ba, tháng tới cô vẫn chưa biết phải 

làm thế nào. 

Lưu Họa Y cau mày. 

Lần trước Lâm Thành Nhân tức giận vì cô không nói rõ ràng cho anh ta biết, vậy lần này sẽ dứt khoát nói rõ ràng với anh ta. 

Lâm. 

Dù sao cũng không ai biết Lưu Họa Y là mợ chủ của tập đoàn nhà họ 

Về đến biệt thự, hai người vừa nói vừa cười đi vào phòng. 

Vừa bước vào nhà, Lâm Thành Công và Lưu Họa Y đã lập tức ngậm miệng. 

Bầu không khí trong phòng im lặng đến đáng sợ, Lưu Họa Y và Lâm Thành Công nhìn nhau rồi bước vào. 

"Em đi đâu vậy?" Lâm Thành Nhân quay người lại, có thể lờ mờ thấy được vẻ tức giận trên mặt. 

"Đưa chị dâu đi gặp ba chị ấy." Lâm Thành Công gật đầu chào anh. "Em còn biết trở về à? Còn ăn cơm ở đó đúng không?" 

Lâm Thành Công gật đầu. 

Lâm Thành Nhân đập bàn gầm lên: "Sao em không đợi qua đêm rồi về luôn?" 

Sắc mặt của Lưu Họa Y thay đổi. 

"Lâm Thành Công, em làm ở công ty nhàn lắm phải không? Rảnh rỗi đến mức còn có thời gian đi chơi với chị dâu." 

Chị dâu. 

Hai tiếng này khiến Lâm Thành Công tổn thương sâu sắc. 

Lưu Họa Y lắc đầu, "Là tôi nhờ Thành Công đưa tôi ra ngoài. Tôi vừa về nhà." 

"Cô nhờ Thành Công đưa cô đi? Lưu Họa Y, cô nói nghe thật hay. Những gì tôi nói với cô lần trước chỉ là gió thoảng bên tai đúng không?" Lâm Thành 

Nhân bước tới. 

"Anh. Bọn em cũng không làm gì. Em chỉ đưa chị dâu qua đó ăn một bữa cơm. Anh có cần tức giận như vậy không?" Lâm Thành Công cau mày, nhìn chăm chăm Hạ Vân Linh bằng ánh mắt lạnh thấu xương. 

Nhất định lại là người phụ nữ chết tiệt này lại nói bậy sau lưng. Nếu không thì làm sao anh trai biết được chuyện anh ta đi ra ngoài với Lưu Họa Y. 

"Ăn một bữa cơm? Đi ăn cơm với ba có cần ăn mặc thế này không?" Lâm Thành Nhân liếc nhìn, khinh thường nói. 

"Ai không biết còn tưởng rằng hai người đang đi hẹn hò. Chị dâu và em chồng, một chủ đề hay lắm đấy." 

"Lâm Thành Nhân. Anh nói chuyện sạch sẽ một chút." Lưu Họa Y tức giận nói. 

"Muốn tôi giữ miệng sạch sẽ thì phải tùy người. Lưu Họa Y, cô có sạch không? Một người phụ nữ còn không có lần đầu tiên mà dám nói đến chuyện sạch sẽ với tôi sao? Thật nực cười." 

Lưu Họa Y hít một hơi thật sâu, tự nhủ bản thân phải bình tĩnh, đừng quan tâm anh ta, đừng quan tâm anh ta. 

môi. 

"Tôi cãi với anh nữa. Cây ngay không sợ chết đứng" Lưu Họa Y mím chặt 

"Sắp tới tôi sẽ tìm việc, tôi báo trước một tiếng để anh biết. Tránh cho khi đó gặp anh, miệng chó của anh lại nói năng bậy bạ." 

Lâm Thành Nhân cười khẽ, "Cô tìm một con chó đi, tôi muốn xem con chó nào có thể nói lời vàng ngọc." 

"..." Lưu Họa Y chảy nước mắt, lần đầu tiên phát hiện Lâm Thành Nhân cũng biết nói đùa. 

"Có điều, cô có thể tìm được một công việc như thế nào? Không biết cô Lưu của chúng ta sẽ làm gì đây?" Anh khinh miệt nhìn cô, vẻ mặt khinh 

thường. 

"Tôi làm gì không cần anh quan tâm." Lưu Họa Y trừng mắt. 

"Lưu Họa Y, một người không biết gì như cô đi ra ngoài kiếm tiền thế nào?" 

Lâm Thành Nhân nheo mắt rồi xoay người nhìn cô, "Tôi cảm thấy cô chỉ có ra ngoài bán thân mới có thể kiếm tiền." 

Anh cong môi, như đang hồi tưởng lại những thứ tốt đẹp mà cô đã dành cho anh trong đêm đó. 

Lưu Họa Y giận đến run lên. 

"Anh. Anh nói gì vậy?." Lâm Thành Công gầm lên. 

"Câm miệng" Ánh mắt Lâm Thành Nhân tàn độc. 

"Em cho rằng người phụ nữ mà em thích hay họ lắm sao? Cô ta chỉ là một chiếc giày rách mà anh nhặt được. Mà lúc anh nhặt được cô ta, cô ta cũng chẳng còn trinh tiết gì." 

"Bốp - " 

Lâm Thành Nhân vừa dứt lời, Lưu Họa Y lập tức đưa tay tát vào mặt anh, nước mắt ướt đẫm khuôn mặt, cô chạy thẳng lên lầu, nhốt mình trong phòng. 

Lâm Thành Công cười nhẹ, khuôn mặt không có cảm xúc gì. 

"Anh à, anh nhìn lại bản thân mình đi. Xem bây giờ anh đã trở thành cái gì rồi. Em thật không ngờ anh lại tàn nhẫn đến thế với chính người vợ của mình." 

Lâm Thành Công nói xong, xoay người đi, chỉ để lại một câu "Em ra ngoài uống rượu, sẽ không về." 

Hạ Vân Linh dựa vào người anh, cô ta đau lòng đưa tay vuốt ve gương mặt hơi ửng đỏ của Lâm Thành Nhân, nhưng lại bị anh hất ra. 

"Đừng chạm vào tôi." 

Anh nghiến răng rồi đóng sầm cửa lại. 

Hạ Vân Linh lúng túng bỏ tay xuống, nhìn căn phòng trống trải, đột 

nhiên bật cười. 

Cô ta đã gọi điện cho Lâm Thành Nhân rồi cố ý lỡ miệng, cũng là cô ta cố 

tình chọn một chiếc váy thật đẹp cho Lưu Họa Y, khiến Lâm Thành Nhân 

hiểu lầm. 

Chẳng phải Lâm Thành Công không thích cô ta sao? Vậy thì cứ cút đi, đừng trở về nữa. 

Hạ Vân Linh ngẩng đầu nhìn căn phòng trên lầu hai, sau đó đứng dậy đi 

lên lầu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!