Hạ Vân Linh nắm chặt cánh tay của Lâm Thành Nhân "Đau..."
Lâm Thành Nhân cúi đầu thổi thổi, Hạ Vân Linh lại bật cười khanh khách.
Cô ta đưa mắt đánh giá cả căn phòng, đây là lần đầu tiên cô ta được vào phòng Lâm Thành Nhân sau khi chuyển đến đây.
Nếu không phải hôm nay cô ta dùng khổ nhục kế thì e là sau này sẽ không thể tự ý ra vào căn phòng này.
"Thành Nhân..." Hạ Vân Linh giữ chặt tay anh, "Đêm nay em có thể ngủ ở đây không?" Cô ta nhìn anh đầy chờ mong.
đành
Lâm Thành Nhân mấp máy môi, thấy bụng cô ta bị bỏng một mảng lớn,
phải gật đầu.
Nếu không phải vì mình, cô ấy cũng sẽ không bị ả Lưu Họa Y làm bỏng.
"Thành Nhân, anh không được trách Họa Y, chắc chắn cậu ấy không cố ý." Hạ Vân Linh nhìn vẻ mặt của anh rồi thở dài nói
"Dù sao em cũng là bạn thân của cậu ấy lâu lắm rồi... nhưng đột nhiên em và anh... có lẽ là cậu ấy chưa thể chấp nhận. Em có thể hiểu được cảm xúc của cậu ấy. Nếu là em..."
náy.
"Nếu là em thì sao?" Lâm Thành Nhân khóa chặt cô ta.
"Nếu là em, không chừng em còn tức giận hơn cậu ấy." Cô ta ra vẻ áy
"Chúng ta tha thứ cho cậu ấy được không? Vốn dĩ đây là lỗi của em. Lẽ
ra lúc đầu em không nên ích kỉ tới tìm anh rồi nói cho anh biết em là..." Cô ta
hối hận nhìn Lâm Thành Nhân.
cô ta.
"Không thể trách em được. Em không sai." Anh vuốt ve khuôn mặt
Hạ Vân Linh càng nói thì sự thù hận mà Lâm Thành Nhân dành cho Lưu
Họa Y lại càng lớn. Anh càng cảm thấy cô đang muốn trả thù.
Trả thù vì Vân Linh ở bên cạnh anh.
Hạ Vân Linh và Lâm Thành Nhân lên lầu rồi không xuống nữa.
nên
Lưu Họa Y muốn lên xem thử, nhưng lại sợ nhìn thấy chuyện không
nhìn.
Cô ngồi yên trong phòng cả buổi tối, tự trách bản thân mình suốt
đêm.
Không biết Vân Linh thế nào rồi?
Ngày hôm sau, Lưu Họa Y mang theo vẻ mặt chán nản ra khỏi phòng,
dưới mắt cô còn có quầng thâm lớn.
Lưu Họa Y mặc đồ ngủ xuống lầu, chỉ nhìn thấy một mình Lâm
Thành
Thông ngồi bên bàn ăn, không thấy Vân Linh đâu.
Cô vội vàng chạy xuống lầu, "Lâm Thành Nhân, Vân Linh thế nào rồi?"
Lâm Thành Nhân liếc cô một cái: "Đồ giả tạo."
"Anh nói gì thế? Hôm qua tôi thật sự không cố ý. Tôi chỉ bất cẩn trượt ngã thôi. Hơn nữa sao tôi có thể hại Vân Linh được."
"Hừ." Lâm Thành Nhân lạnh lùng cười, "Lưu Họa Y à, cô diễn kịch trước mặt Vân Linh là đủ rồi, diễn với tôi không có tác dụng gì đâu."
Anh đứng dậy, thân hình cao lớn mang theo cảm giác áp bức sâu đậm, anh cảnh
cáo cô: "Lưu Họa Y, lần này tôi cảnh cáo cô, tuyệt đối không được gây chuyện nữa. Nếu còn thế này thì đừng trách tôi không khách sáo với cô." Nếu không phải Vân Linh cứ nài nỉ anh, anh đã hất nước nóng vào mặt cô từ lâu rồi.
Lưu Họa Y chết lặng nhìn anh rời đi.
Cô cố ý đổ nước lên người Vân Linh sao? Nói đùa cái gì thế. Không phải anh mới là người đang giả vờ tốt bụng sao?
Nếu anh ta không ép buộc Vân Linh ở bên cạnh thì sao Vân Linh phải khổ sở như thế chứ?
Lưu Họa Y suy nghĩ một lúc rồi vội vàng chạy lên lầu.
"Vân Linh, cậu dậy chưa?"
Cô đứng trước cửa gõ một cái, nhưng không nghe tiếng trả lời.
Lưu Họa Y đẩy cửa ra, trên chiếc giường đôi lớn không có ai cả.
Cô nhìn xung quanh, "Vân Linh ơi? Vân Linh ơi?"
Cô vừa vào phòng đã nghe thấy có tiếng nước chảy trong phòng tắm
truyền đến. Cô nhẹ nhàng thở ra, cậu ấy đang tắm.
Lưu Họa Y ngồi xuống ghế, tiện tay cầm cuốn tạp chí bên cạnh, ngồi chờ Hạ Vân Linh tắm.
Hơn 10 phút sau, Hạ Vân Linh quấn khăn tắm bước ra, nhìn thấy Lưu Họa Y ngồi trên ghế thì giật mình kêu một tiếng.
Lưu Họa Y chú ý đến hốc mắt đỏ hoe của cô ta, cô vội vàng đứng dậy nắm lấy tay cô ta: "Cậu sao vậy? Sao lại khóc? Có phải Lâm Thành Nhân đã làm gì cậu không?"
Cô ta buồn cười, là do vừa rồi dùng sữa rửa mặt không cẩn thận nên dính vào mắt thôi.
Nhưng Lưu Họa Y đã hiểu lầm rồi, vậy mình cứ thuận theo thôi.
Hạ Vân Linh củi đầu, nhỏ giọng nói: "Họa Y... Lâm Thành Nhân anh ta... anh ta..."
Lưu Họa Y sốt ruột "Anh ta làm sao? Cậu nói đi chứ."
"Anh ta rất thô bạo..." Hạ Vân Linh đỏ mặt nói.
Thô bạo...
Lưu Họa Y nghĩ đến gì đó, ánh mắt của cô bỗng dưng trở nên tàn nhẫn, cô đau lòng nhìn Hạ Vân Linh, "Anh ta có đánh cậu không?"
Hạ Vân Linh lắc đầu.
Lưu Họa Y thở phào nhẹ nhõm, cô vẫn còn nhớ rõ đêm đó Lâm Thành Nhân đối xử với cô như thế nào. Cô không thể để Vân Linh phải chịu đựng cảnh đó.
Cô nằm chặt tay cô ta, hỏi: "Cậu có sao không? Tối hôm qua tớ thật sự không cố ý làm cậu bị bỏng đâu."
Hạ Vân Linh lắc đầu: "Không sao. Tớ biết cậu không cố ý. Nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì?" Lưu Họa Y không hiểu.
"Nhưng mà cậu phải đền tớ một cái vòng tay khác, tối hôm qua cậu làm đứt nó rồi, tớ còn chưa tìm đủ mấy viên ngọc trai."
Lưu Họa Y mỉm cười, nhẹ nhàng lắc lắc cô ta: "Tớ đền. Chỉ cần cậu
không bị gì thì tớ đền cậu mười cái cũng được."
Hạ Vân Linh cũng mỉm cười, đẩy Lưu Họa Y ra ngoài, "Tớ còn phải thay quần áo nữa, cậu ra ngoài trước đi."
Lưu Họa Y ừ một tiếng.
Nụ cười trên khuôn mặt Hạ Vân Linh chợt tắt, cô ta khinh thường xoa xoa những chỗ mà cô đã chạm vào.
dù
Đúng là con ngốc, chỉ dăm ba câu mà đã bị mình dắt mũi.
Bây giờ cô ta không rõ Lâm Thành Nhân nghĩ thế nào. Chỉ có điều,
Lâm Thành Nhân ghét Lưu Họa Y, nhưng vẫn chưa đến mức sẽ đuổi Lưu Họa Y đi. Xem ra mình phải thêm một liều thuốc mạnh mới được.
Hạ Vân Linh suy nghĩ rồi cong khóe môi.
Lưu Họa Y đi xuống lầu, cô thấy Chú Hiểu một tay cầm chổi, tay còn lại cầm cái gì đó nhìn tới nhìn lui.
"Chú Hiểu, chú đang nhìn gì thế?" Lưu Họa Y bước tới.
Chú Hiểu nhìn Lưu Họa Y, đưa viên ngọc trai màu hồng tròn trịa ra trước
mặt cô, "Mợ chủ, mợ chủ biết cái này không?"
Lưu Họa Y lắc đầu: "Không phải của cháu."
Không phải của mợ chủ, vậy là của...
"Chắc là của Vân Linh. Chú Hiểu chú tìm được ở đâu thế?"
Chú Hiểu nhìn cô một chút, "Dưới gầm sopha."
"Mợ chủ, sao vòng tay của cô ấy lại rơi ở đây?"
nói.
"Tối hôm qua cháu bị ngã nên lỡ tay kéo đứt." Lưu Họa Y ngượng ngùng
Sắc mặt của Chú Hiểu thay đổi: "Cô ấy nói vậy sao?"
"Vâng." Lưu Họa Y gật đầu, rồi ngồi vào bàn ăn gặm bánh mì.
Sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy. Chắc chắn đây là vở kịch do
người
phụ nữ kia dựng nên. Cô ta đã biến mợ chủ thành bia đỡ đạn.
Chú Hiểu thầm than, mợ chủ và cậu chủ đều bị người phụ nữ này che måt.
Một người là bạn thân nhiều năm, một người là tình nhân mới, cả hai
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!