"Thiếu phu nhân, vị này là em trai của đại thiếu gia, hàng năm đều học ở nước ngoài, hôm qua mới từ nước ngoài trở lại."
"Cậu hai, vị này chính là thiếu phu nhân mà cậu muốn gặp _chị dâu của cậu."
Chú Hiểu cười giới thiệu hai người với nhau. Lâm Thành Công kêu lên: "Chị dâu? ."
" Ngạc nhiên như vậy làm gì?" Lâm Thành Nhân trợn mắt nhìn hắn một cái.
Lâm Thành Công ngượng ngùng cười nói: "Không có, em chỉ cảm thấy chị dâu thật xinh đẹp."
Ánh mắt Lâm Thành Nhân đảo lòng lòng vòng giữa hai người, chỉ nghe cô mở miệng: "Chào cậu, Thành Công."
Ánh mắt cô căng thẳng, lộ ra vẻ lo âu.
Hắn ngàn vạn lần chớ lỡ miệng, đừng nói đã từng gặp cô từ trước. Càng đừng nói chuyện đưa dù cho cô.
Lâm Thành Công tựa hồ hiểu ý cô, liền vờ như lần đầu tiên gặp mặt, khẽ cười nói: "Chào chị dâu."
Lưu Hoa Y lúng túng nhếch mép một cái.
"Hai người tự nhiên trò chuyện đi nhé, tôi đi lên lầu trước."Vừa nói cô đi tới phòng bếp lấy ly nước bưng lên lầu.
Ánh mắt cô không yên, nhanh chóng đảo một vòng trên mặt hai người Lâm Thành Nhân cùng Lâm Thành Công. Có kinh ngạc phát hiện, khó trách ngày hôm qua cô cảm thấy hắn đặc biệt quen mắt.
Khuôn mặt hắn cùng Lâm Thành Nhân rất giống nhau.
Suy nghĩ của Lưu Họa Y có hơi rối rắm.
Hắn nói tên hắn là Lâm Thành Công, hàng năm vẫn ở nước ngoài? Hôm nay mới trở về?Vậy người trong phòng vẽ ngay trong khuôn viên ngôi nhà này là ai ? Hắn tên là gì? Tại sao ngoại hình hắn và Lâm Thành Nhân giống nhau như đúc?
Một loạt vấn đề nhảy múa loạn xạ trong đầu Lưu Họa Y.
Đây rốt cuộc là sao? Lưu Họa Y choáng váng đầu hoa mắt.
Huỳnh Cẩn Mai nói cho cô biết, Lâm Thành Nhân có một người em trai tên là Lâm Thành Công, bây giờ nhìn kỹ chàng trai này đúng là có mấy phần tương tự với Lâm Thành Nhân, nhưng còn người trong phòng vẽ kia dáng dấp lại giống như đúc với Lâm Thành Nhân.
Rốt cuộc người nào mới là Lâm Thành Công? Nếu người đàn ông trước mắt này là Lâm Thành Công, vậy người cố gặp trong phòng vẽ kia tên gì? Hắn là ai ?
Lưu Họa Y nằm trên giường, suy nghĩ tiếp cái này đến cái khác tuôn ra, cô nhắm mắt, chuẩn bị ngủ tiếp một chút.
Nhìn bóng lưng Lưu Họa Y rời đi, trong mắt Lâm Thành Công thoáng qua vẻ thất vọng, không ngờ...Người phụ nữ xinh đẹp hắn gặp trong quán cà phê kia lại là chị dâu mình.
Đến khi Lưu Họa Y tỉnh ngủ lần nữa, đã đến giờ ăn cơm trưa.
Cô xoa xoa cái bụng đang kêu ột Ột, nuốt nước miếng một cái...
Thật là đói...
Lưu Họa Y lấy ra bức tranh đã vẽ xong cất trong ngăn kéo, quyết định lại đến phòng vẽ một lần nữa.
Đi xuống lầu, nhìn thấy Lâm Thành Công đang ngồi trên bàn ăn, ăn bữa trưa hùng hục như chết đói, thấy Lưu Họa Y xuống, hắn bạnh hàm nuốt xuống, miệng lúng búng cơm nói không rõ: "Chào buổi sáng, chị dâu."
"Thiếu phu nhân, vị này là em trai của đại thiếu gia, hàng năm đều học ở nước ngoài, hôm qua mới từ nước ngoài trở lại."
"Cậu hai, vị này chính là thiếu phu nhân mà cậu muốn gặp _chị dâu của cậu."
Chú Hiểu cười giới thiệu hai người với nhau. Lâm Thành Công kêu lên: "Chị dâu? ."
" Ngạc nhiên như vậy làm gì?" Lâm Thành Nhân trợn mắt nhìn hắn một cái.
Lâm Thành Công ngượng ngùng cười nói: "Không có, em chỉ cảm thấy chị dâu thật xinh đẹp."
Ánh mắt Lâm Thành Nhân đảo lòng lòng vòng giữa hai người, chỉ nghe cô mở miệng: "Chào cậu, Thành Công."
Ánh mắt cô căng thẳng, lộ ra vẻ lo âu.
Hắn ngàn vạn lần chớ lỡ miệng, đừng nói đã từng gặp cô từ trước. Càng đừng nói chuyện đưa dù cho cô.
Lâm Thành Công tựa hồ hiểu ý cô, liền vờ như lần đầu tiên gặp mặt, khẽ cười nói: "Chào chị dâu."
Lưu Hoa Y lúng túng nhếch mép một cái.
"Hai người tự nhiên trò chuyện đi nhé, tôi đi lên lầu trước."Vừa nói cô đi tới phòng bếp lấy ly nước bưng lên lầu.
Ánh mắt cô không yên, nhanh chóng đảo một vòng trên mặt hai người Lâm Thành Nhân cùng Lâm Thành Công. Có kinh ngạc phát hiện, khó trách ngày hôm qua cô cảm thấy hắn đặc biệt quen mắt.
Khuôn mặt hắn cùng Lâm Thành Nhân rất giống nhau.
Suy nghĩ của Lưu Họa Y có hơi rối rắm.
Hắn nói tên hắn là Lâm Thành Công, hàng năm vẫn ở nước ngoài? Hôm nay mới trở về?Vậy người trong phòng vẽ ngay trong khuôn viên ngôi nhà này là ai ? Hắn tên là gì? Tại sao ngoại hình hắn và Lâm Thành Nhân giống nhau như đúc?
Một loạt vấn đề nhảy múa loạn xạ trong đầu Lưu Họa Y.
Đây rốt cuộc là sao? Lưu Họa Y choáng váng đầu hoa mắt.
Huỳnh Cẩn Mai nói cho cô biết, Lâm Thành Nhân có một người em trai tên là Lâm Thành Công, bây giờ nhìn kỹ chàng trai này đúng là có mấy phần tương tự với Lâm Thành Nhân, nhưng còn người trong phòng vẽ kia dáng dấp lại giống như đúc với Lâm Thành Nhân.
Rốt cuộc người nào mới là Lâm Thành Công? Nếu người đàn ông trước mắt này là Lâm Thành Công, vậy người cố gặp trong phòng vẽ kia tên gì? Hắn là ai ?
Lưu Họa Y nằm trên giường, suy nghĩ tiếp cái này đến cái khác tuôn ra, cô nhắm mắt, chuẩn bị ngủ tiếp một chút.
Nhìn bóng lưng Lưu Họa Y rời đi, trong mắt Lâm Thành Công thoáng qua vẻ thất vọng, không ngờ...Người phụ nữ xinh đẹp hắn gặp trong quán cà phê kia lại là chị dâu mình.
Đến khi Lưu Họa Y tỉnh ngủ lần nữa, đã đến giờ ăn cơm trưa.
Cô xoa xoa cái bụng đang kêu ột Ột, nuốt nước miếng một cái...
Thật là đói...
Lưu Họa Y lấy ra bức tranh đã vẽ xong cất trong ngăn kéo, quyết định lại đến phòng vẽ một lần nữa.
Đi xuống lầu, nhìn thấy Lâm Thành Công đang ngồi trên bàn ăn, ăn bữa trưa hùng hục như chết đói, thấy Lưu Họa Y xuống, hắn bạnh hàm nuốt xuống, miệng lúng búng cơm nói không rõ: "Chào buổi sáng, chị dâu."