Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

"Tất nhiên cháu biết chuyện đó. Tiêu Minh Cảnh một mình độc chiếm miếng đất đó, nhưng không muốn chịu thiệt nên mới tăng giá đất lên cao Trên thế giới này làm sao có chuyện tốt như vậy? Bác có hứng thú với miếng đất đó sao?" 

Lâm Thành Nhân cố tình tỏ vẻ không biết rõ suy nghĩ của ông ta, nghiêng đầu hỏi. 

"Ha ha, một miếng đất tuyệt như vậy ai mà chẳng muốn có nó. Nhưng mà giá mảnh đất cứ liên tục tăng cao, chỉ sợ muốn mua được nó cũng chẳng phải chuyện dễ dàng." Hạ Hòe cười nhẹ. 

"Thì ra bác thật sự thích miếng đất đó. Sao bác không nói sớm cho cháu biết?" Lâm Thành Nhân tỏ vẻ tiếc nuối. 

 

"Cháu có thể nhường miếng đất mà mình thích cho người khác được sao?" 

Lâm Thành Nhân khó xử trả lời: "Nhưng... Chỉ sợ bây giờ muốn mua cũng muộn rồi. Hiện tại giá cả trên thị trường quá cao..." 

"Tuy nhiên nếu bác đã nói thế, cháu nhất định sẽ nghĩ cách giúp bác. Miếng đất này cháu không muốn mua, nhưng nếu là người khác thì cháu 

không dám chắc" 

Nghe Lâm Thành Nhân nói anh không cần miếng đất ấy, trong lòng Hạ Hòe vô cùng vui sướng. 

Xem ra lời mà Tiêu Minh Cảnh nói là thật, trước đó Lâm Thành Nhân vì muốn trả thù ông nên mới cô ý để tung tin việc anh muốn mua miếng đất đó. 

Bây giờ anh không cần nữa, vậy ông có thể thu mua miếng đất đó mà không phải kiêng dè cái gì nữa. 

"Ha ha, cảm ơn cháu nhiều. Thật ra sáng nay bác đã nói chuyện với Tiêu Minh Cảnh, nhưng bất ngờ lại nghe tin cháu có ý định thu mua, bác còn nghĩ cháu cố tình làm khó bác chứ." Hạ Hoè cười lớn, tâm trạng đặc biệt vui 

vé. 

Lâm Thành Nhân nhếch miệng cười, tròng đen trong mắt di chuyển, lóe lên một tia sáng. 

"Bác đừng quá lo lắng, cháu thật sự không biết là bác muốn mua miếng đất đó. Nhưng bây giờ giá đất đang rất cao, bác chắc chắn muốn mua nó sao? Chỉ sợ Tiêu Minh Cảnh sẽ không để bác dễ dàng mua được đâu." 

Hạ Hòe cười nhẹ, xua tay áo: "Bác tất nhiên là có cách khiến Tiêu Minh Cảnh phải ngoan ngoãn giao đất cho bác." 

Nghe ông ta nói vậy, Lâm Thành Nhân giả vờ tỏ ra rất ngạc nhiên, sau đó mỉm cười chúc mừng ông ta. 

Anh không sợ ông ta có hứng thú với miếng đất đó mà chỉ sợ ông ta không muốn mua đất thôi. 

Hạ Hòe thử hỏi thăm dò: "Thành Nhân à, bây giờ Vân Linh với cháu 

đang yêu nhau, vậy xem như hai nhà chúng ta đang cùng đứng trên một 

chiếc thuyền đúng không? Từ khi nhà họ Lưu không còn địa vị thì cháu cũng không còn gì phải lưu luyến rồi." 

Lâm Thành Nhân nhấp môi: "Chuyện này không cần bác bận tâm, tự cháu sẽ có sắp xếp riêng." Đáy mắt anh lạnh lùng nhìn ông ta trả lời. 

nữa. 

Hạ Hòe vội gật đầu như giẫm phải đinh, biết điều không dám hỏi gì 

Ăn cơm xong, Lâm Thành Nhân cũng không đợi Hạ Vân Linh đi ra mà lấy cớ đi luôn, Hạ Hòe thấy vậy cũng không nói gì. 

Anh đi được một lúc rồi, Hạ Vân Linh mới bê đĩa hoa quả ra, hỏi: "Thành Nhân đâu?" 

"Cậu ta đi rồi." Hạ Hòe mặt không cảm xúc đáp, liếc nhìn Hạ Vân Linh với suy nghĩ sâu xa. 

Đúng là con gái lớn không giữ nổi trong nhà mà. 

"Đi rồi sao ạ? Tại sao anh ấy không đợi con ra chứ?" Hạ Vân Linh vừa nói vừa cầm túi xách trên sô pha chuẩn bị đuổi theo anh, thì Hạ Hòe kéo tay cô ta lại, lạnh lùng nói: "Con định làm gì? Con quên là ba đã dạy con thế nào rồi sao?" 

Hạ Vân Linh lập tức dừng bước giậm chân, cô ta đành phải ở lại với vẻ không tình nguyện! 

Nếu cô ta về thì trong biệt thự chỉ còn Lâm Thành Nhân và Lưu Họa Y, ai biết giữa bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì chứ? 

Hạ Vân Linh càng nghĩ càng lo. 

"Bố, con..." Cô ta vừa mở miệng thì đã bị Hạ Hòe ngắt lời. 

"Vân Linh, theo bố thấy với tình hình bây giờ thì Lâm Thành Nhân không định để con bé nhà họ Lưu rời đi đâu." 

 

"Tức là anh ấy... định giữ Lưu Họa Y lại ạ?" Hạ Vân Linh tỏ ra không thể tưởng tượng nổi. 

Hạ Hòe lắc đầu: "Tuy cậu ta không phản đối đề nghị của bố nhưng cũng nói là sẽ không để Lưu Họa Y rời đi!" 

Hạ Vân Linh tỏ ra căm hận. 

"Bố, vậy Lâm Thành Nhân đồng ý từ bỏ mảnh đất kia rồi à?" 

Hạ Hòe gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng. Sao ông ta có thể hấp tấp ra 

tay chỉ vì vài câu nói của Lâm Thành Nhân được. Lòng dạ cậu ta sâu như thế, khi chưa nắm được tình hình thì ông ta sẽ không tùy tiện đánh cược bằng tài sản của mình. 

Hạ Vân Linh thấy Hạ Hòe im lặng thì tưởng bố cô ta đã nắm chắc chín phần mười. Thái độ của Lâm Thành Nhân với Lưu Họa Y thế nào cũng được, dù sao cô ta vẫn có vốn liếng trong tay. Hạ Vân Linh suy tính rồi thầm quyết định. 

Bên bố đã ổn thỏa, chỉ cần đạt được mảnh đất đó thì địa vị nhà họ Hạ sẽ trở nên khó lường. Đến khi ấy, chẳng sợ Lâm Thành Nhân không cần cô ta 

nữa. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!