Lâm Thành Nhân và Lưu Họa Y đang trong trạng thái giằng co.
Một người trừng mắt nhìn đầy tức giận, một người quay đầu đi quá bình tĩnh.
“Chuyện gì thế này?” Tiêu Minh Cảnh kinh ngạc hỏi khi thấy đồ đạc lộn xộn khắp nơi.
Lâm Thành Nhân liếc mắt nhìn anh ta một cái, hỏi bằng giọng lạnh lùng: “Cậu chủ nhà họ Tiêu có thể nói cho tôi nghe một chút về chuyện đã xảy ra không?”
Tiêu Minh Cảnh liếc mắt thấy Lưu Họa Y mím chặt môi nên mở miệng nói: “Tôi không rõ cụ thể như thế nào, lúc tôi giải quyết xong công việc, đi ra ngoài thì thấy cô Lâm. Vốn dĩ tôi định lại gần chào hỏi một tiếng, ai ngờ lại
thấy cô Lâm đi vào một con hẻm nhỏ, ngay lập tức có một gã đàn ông bám
P
theo. Tôi thấy không ổn nên lúc đó đã đi theo hai người họ.”
“Vì con hẻm đó quá tối nên tôi không nhìn thấy gì cả, nhờ có tiếng kêu cứu nên tôi mới xác định được vị trí của cô Lâm. Tôi chạy đến đúng lúc gã đàn ông kia đang túm tóc rồi đập đầu cô ấy xuống đất. Tôi chậm một bước nên không thể giúp cô ấy tránh khỏi tổn thương”
Sau khi nói xong, Tiêu Minh Cảnh khẽ liếc mắt nhìn Lưu Họa Y, thấy trong mắt cô tràn ngập vẻ biết ơn thì nở một nụ cười với cô.
“Vậy còn người đâu? Sao cậu không bắt hắn lại? Có nhìn rõ dáng vẻ bên ngoài thế nào không?”
Lâm Thành Nhân hỏi một cách sốt sắng, Tiêu Minh Cảnh lắc đầu: “Lúc đó tôi vội vã cứu cô ấy nên không để ý. Hơn nữa con hẻm đó tối như vậy nên tôi không nhìn rõ được dáng vẻ của gã kia.”
Lâm Thành Nhân cau mày, khó rồi đây.
“Gã kia cao tầm một mét tám, hơi đô con.”
Sau khi suy nghĩ một lát, Tiêu Minh Cảnh nói.
Bỗng dưng Lưu Họa Y nhớ tới việc gì đó, quay đầu lại: “Gã để râu..”
“Để râu?” Lâm Thành Nhân nhướng mày, tuy manh mối này hơi bao quát, nhưng ít nhất cũng có thể biết thêm được một đặc trưng về hình dáng của gã đàn ông đó.
Lưu Họa Y im lặng, khuôn mặt của gã đó chợt lóe lên trong đầu cô. Đôi mắt đó... Cô cắn cắn môi dưới, cố nhớ xem mình đã từng nhìn thấy gương mặt này ở chỗ nào.
Cô ngẩn người, rồi bất chợt mở to hai mắt, cả người đều run rẩy.
Tiêu Minh Cảnh là người đầu tiên trông thấy cô có vẻ không ổn. Anh ta
lập tức lao đến bên giường bệnh: “Có phải cô nhớ ra điều gì rồi không?”
Một chút đau đớn lướt qua trong mắt Lưu Họa Y, cô gật đầu.
“Bộ râu đó là giả.”
“Tai nạn xe hơi...” Ánh mắt cô rũ xuống, tiếng động cơ xe văng vẳng bên tai. Gã đàn ông kia chính là kẻ đã lái chiếc xe cố tình tông vào cô hôm đó. Chỉ khác là hôm nay, trên mặt gã mọc thêm một bộ râu thôi.
Nhưng ánh mắt của gã là thứ mà cô không thể nào quên.
Gã đó đúng là người mà Hạ Vân Linh phái tới.
Lưu Họa Y im lặng, một chút tàn nhẫn hiện lên trong mắt cô. Tai nạn xe hơi.
Lâm Thành Nhân đột nhiên hiểu ý của Lưu Họa Y.
Gã đàn ông kia chính là kẻ đã lái xe hơi cổ tình tông vào cô hôm đó. Hay nói cách khác, Hạ Vân Linh chính là người bày mưu hãm hại cô. Lâm Thành Nhân siết chặt tay, cố kìm nén cơn giận của mình. Chuyện đã tới nước này, Lâm Thành Nhân tin chắc chắn Lưu Họa Y sẽ không bịa chuyện.
“Còn đặc điểm nào khác không?”
“Gã cao khoảng một mét tám, có đôi mắt nhỏ, tầm ba mươi tuổi, có một nốt ruồi đen gần môi.”
Lâm Thành Nhân hít một hơi thật sâu, gắn giọng nói: “Thiên Cơ. Mau chóng cho người tới nhà ga và sân bay lớn tìm người. Chắc chắn phải đem người về đây cho tôi.”
Tiêu Minh Cảnh nhướng mày, cực kỳ ngạc nhiên khi thấy Lâm Thành Nhân tức giận như vậy.
Không phải quan hệ giữa cậu ta và cô gái này rất căng thẳng à? Xem ra lời đồn này cũng không đúng cho lắm nhỉ?
“Cậu Lâm, muốn tôi giúp gì thì cứ nói nhé.”
Lâm Thành Nhân đang định từ chối thành ý của cậu ta thì đột nhiên Lưu Họa Y cướp lời: “Cảm ơn anh. Anh có thể cử người đến kiểm tra một chiếc xe ô tô tải màu trắng xung quanh khu vực này không? Tôi không nhớ rõ biển số xe, nhưng chắc chắn hai số cuối là 17.”
Cô không hề nhìn qua Lâm Thành Nhân mà nói thẳng với Tiêu Minh Cảnh.
Cô thà rằng nợ Tiêu Minh Cảnh một ân huệ còn hơn phải thiếu nợ Lâm Thành Nhân.
“Được.” Tiêu Minh Cảnh đồng ý, lập tức lấy điện thoại ra phân phó. Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thành Nhân và Tiêu Minh Cảnh lần lượt bước ra ngoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!