Lưu Họa Y trừng mắt nhìn cô ấy, lòng hơi chùng xuống.
Lâm Thành Nhân ư?
Nếu cô tìm anh, anh sẽ đồng ý à?
Lưu Họa Y hơi chờ mong, hy vọng Lâm Thành Nhân sẽ đồng ý.
Cô nhíu mày, lấy điện thoại ra ngay trước mặt Tiêu Thanh Lạc, nhanh chóng gõ tin nhắn rồi gửi đi.
tôi."
"Chủ nhật này anh có rảnh không? Tôi muốn nhờ anh đi dự tiệc với
Lưu Họa Y cắn môi dưới, hơi căng thẳng. Cô ăn nói khép nép như thế, chắc anh... sẽ đồng ý nhỉ?
Cô im lặng, bàn tay cầm điện thoại vô thức nằm chặt.
Lâm Thành Nhân nhận được tin nhắn, nhìn thoáng qua thiệp mời mà
Thừa Phong vừa mang đến trên bàn, hơi nhíu mày, nghĩ ngợi rồi nhắn lại một câu.
Chẳng mấy chốc, điện thoại đã sáng lên. Lưu Họa Y lập tức mở máy. Sau khi trông thấy hàng chữ bên trên, cô không khỏi nhếch môi, tỏ vẻ cay đảng.
"Hôm đó tôi có việc, cô tìm người khác đi."
Biết ngay là sẽ thế mà.
Lưu Họa Y, mày buồn gì chứ? Chẳng phải mày đã sớm đoán được kết quả sao? Chẳng phải kết quả này đã nằm trong dự liệu của mày à?
Tìm người khác ư? Cô cười lạnh, lúc trước cô đi với Thành Công cũng bị mắng, bây giờ lại bảo cô tìm người khác.
Đúng là đồ khốn.
"Họa Y? Anh ấy nói thế nào?" Tiêu Thanh Lạc thấy sắc mặt cô khó coi, bèn hỏi thử.
Lưu Họa Y đưa luôn điện thoại cho cô ấy, Tiêu Thanh Lạc nhận lấy, cũng mím môi.
"Không sao đâu. Một mình cũng ổn mà."
Cô ấy mỉm cười, an ủi Lưu Họa Y.
Bữa tiệc sẽ được tổ chức vào buổi tối.
Lưu Họa Y ngủ một giấc để lấy sức, sau khi dậy thì ăn uống, trang điểm, thay quần áo, một loạt động tác nối tiếp nhau.
Lưu Họa Y ngồi xe đến địa chỉ mà Tiêu Thanh Lạc đưa. Sau khi xuống xe, mặc dù đã ở đường Trần Hưng Đạo mấy tháng nhưng cô vẫn không khỏi kinh ngạc.
Nếu biệt thự nhà họ Lâm huy hoàng tráng lệ, thì nhà họ Tiêu trước mặt
lại tao nhã, đơn giản.
Lưu Họa Y nhướng mày, con bé Tiêu Thanh Lạc này giấu kỹ thật đấy.
Mặc dù cô biết gia cảnh của Thanh Lạc không tồi, nhưng với cảnh tượng
khoa trương ngày hôm nay, xem ra cô ấy có lai lịch rất lớn.
Những chiếc xe thuộc nhãn hiệu có tiếng thi nhau đỗ ở xung quanh,
người tới nhiều không kể xiết.
Lưu Họa Y nhướng mày, thầm than: Đúng là phô trương thật.
"Xin chào, mời cô lấy thiệp mời ra." Hai người đàn ông áo đen vạm vỡ ở
ngoài cửa đồng thời giơ tay ngăn cản Lưu Họa Y.
Lưu Họa Y nở nụ cười ngượng ngùng, cô mải ngắm cảnh phô trương này
quá, ngay cả thiệp mời cũng quên lấy ra.
họ.
Lạc.
"Ngại quá." Khóe miệng Lưu Họa Y giật giật, cô đưa thiệp mời cho
"Họa Y." Vừa bước vào, Lưu Họa Y đã nghe thấy giọng của Tiêu Thanh
Cô mỉm cười, rảo bước đến trước mặt cô ấy: "Sinh nhật vui vẻ. Hôm nay cậu đẹp lắm."
rồi."
Tiêu Thanh Lạc đắc ý xoay một vòng, nhướng mày: "Đương nhiên
"À, quà của cậu đây." Lưu Họa Y gõ nhẹ lên trán Tiêu Thanh Lạc rồi đưa một hộp quà tinh xảo cho cô ấy.
"Cái gì thế?" Tiêu Thanh Lạc vội vàng mở hộp ra.
Bên trong là một đôi bông tai bằng ngọc trai, kiểu mới nhất của Channel.
Tiêu Thanh Lạc vui vẻ cong môi: "Kiểu mới của quý này à. Tớ yêu cậu
quá đi thôi." Cô ấy chu đôi môi đỏ chót, định hôn Lưu Họa Y.
Lưu Họa Y đưa tay chắn, vết son đỏ dính vào lòng bàn tay cô.
Cô lườm Tiêu Thanh Lạc rồi lấy khăn tay ra lau.
Tiêu Thanh Lạc trừng mắt, vươn tay định đánh cô.
Bỗng có người gọi Tiêu Thanh Lạc từ phía sau bọn họ, cả hai đồng loạt quay người.
Tiêu Thanh Lạc sáng mắt lên, Lưu Họa Y cũng tròn mắt, trên mặt tràn ngập vẻ ngạc nhiên và thán phục.
Người đàn ông trước mặt này thật đẹp trai. Lâm Thành Nhân lạnh lùng, Lâm Thành Công chói lọi, còn anh ta... Lưu Họa Y nghiêng đầu nghĩ ngợi, anh ta mặc áo màu xanh đậm và quần jean đơn giản màu xanh nhạt, cao ráo tuấn tú, khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Nhưng nụ cười của anh ta lại toát lên vẻ ma mị và quyến rũ.
Đúng vậy.
Đúng là như thế. Cảm giác mà anh ta đem lại chính là ma mị.
"Anh." Tiêu Thanh Lạc gọi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!