Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Tiêu Thanh Lạc trừng mắt nhìn anh: "Bây giờ cậu Lâm mới nhớ ra chuyện này à? Anh đã làm gì trước đấy thế? Tại sao anh không hỏi Hoa Y vào ngày cô ấy gặp tai nạn xe?" 

"Tai nạn xe?" Lâm Thành Nhân ngờ vực: "Hôm đấy cô ấy gặp tai nạn? Vết thương trên tay cô ấy là do tai nạn à?" 

"Đúng vậy. Hôm đó chúng tôi ăn cơm ở cửa tiệm trước trường học, lúc ấy cũng vào giờ ăn, người và xe rất đông. Tôi với Họa Y đỗ xe rồi đi tìm chỗ, tôi đi phía trước, bỗng có một chiếc xe lao đến từ phía sau Họa Y. Khi tôi đẩy cô 

ấy ra, cô ấy ngã xuống đất nên tay mới bị thương như thế." 

Tiêu Thanh Lạc nói một mạch, thấy Lâm Thành Nhân cau mày. 

"Tài xế gây chuyện đâu rồi?" 

"Tài xế gì nữa. Cứ nhắc đến gã là tôi bực mình. Xe của mình có vấn đề mà vẫn mặt dày đòi chúng tôi bồi thường nữa chứ." 

"Đòi các cô bồi thường?" Lâm Thành Nhân cảm thấy khó hiểu, tại sao gã ta biết rõ đây là trách nhiệm của mình mà vẫn dám đòi bồi thường? 

"Gã đột nhiên lao xe đến à?" Anh hỏi tiếp, cảm thấy có chỗ nào đó không ổn. 

Tiêu Thanh Lạc gật đầu: "Đúng vậy. Hơn nữa còn im ru. Nếu tôi không quay lại, chỉ e Họa Y đã bị đâm rồi." 

 

Đột nhiên lao tới? Hơn nữa còn không có lý do gì? Lâm Thành Nhân bỗng có dự cảm xấu, chỉ e chuyện này không đơn giản như vậy. 

Sợ rằng chiếc xe này lao đến nhằm mục đích nào đó. 

Anh cau mày, tại sao Lưu Họa Y không nói cho anh biết tình hình thật sự mà lại lừa anh là bị ngã chứ? 

Nếu hôm nay không gặp được Tiêu Thanh Lạc, có lẽ anh sẽ không biết sự thực này. 

Anh mím môi, cau mày. 

"Cậu Lâm định hỏi tôi chuyện này thôi à?" 

Lâm Thành Nhân hoàn hồn, gật nhẹ đầu. 

"Lúc tôi hỏi Họa Y, cô ấy bảo mình bị thương do ngã." 

Tiêu Thanh Lạc đảo mắt: "Có lẽ cô ấy sợ anh lo đấy" Sợ anh lo ư? 

Lâm Thành Nhân thầm mỉa mai, trong cả biệt thự, cho dù Lưu Họa Y sợ ai lo thì cũng chẳng đến lượt anh. 

anh. 

"Thanh Lạc còn muốn nhờ cậu Lâm chuyện này." Tiêu Thanh Lạc nhìn 

"Mời nói." 

"Đừng nói cho Lưu Họa Y biết thân phận thật của tôi." Cô ấy mỉm cười, tỏ ra hơi nghiêm túc. 

"Được." 

Anh đồng ý. Hai người này thật kỳ quặc, một người thì giấu thân phận, một người thì giấu chuyện mình đã kết hôn. 

"Chúng ta vào thôi." Tiêu Thanh Lạc nói rồi đi về trước, bước đến bên Lương Minh Thành. 

"Em và cậu ấy nói gì ngoài đó thế?" 

Lương Minh Thành ôm eo Tiêu Thanh Lạc, ghé vào tai cô ấy. 

"Nói về Họa Y ấy mà." Động tác thân mật của Lương Minh Thành khiến mặt Tiêu Thanh Lạc ửng hồng. 

Thật ra cô ấy rất muốn hỏi Lâm Thành Nhân về những chuyện liên quan đến anh và Lưu Họa Y. Nhưng đây là chuyện giữa bọn họ, cô cũng không tiện nhúng tay, thế nên Tiêu Thanh Lạc suy nghĩ một chút rồi thôi. 

Đây là việc giữa hai người đó, rốt cuộc mọi chuyện như thế nào, bọn họ có tình cảm với nhau hay không, đây là những thứ mà cô ấy không biết. 

Về phần Lưu Họa Y, cô giao Tiêu Thanh Lạc cho Lương Minh Thành rồi quay về biệt thự. 

Nào ngờ Lâm Thành Nhân lại vắng nhà, chỉ còn cô và Hạ Vân Linh. Lưu Họa Y liếc xéo Hạ Vân Linh. 

Hạ Vân Linh đang ngồi ăn hoa quả trên ghế sa lông, giả vờ không nhìn thấy cô. Lưu Họa Y chẳng muốn quan tâm đến cô ta, cũng không muốn nói chuyện, thế nên dứt khoát ngồi ở đầu khác. 

Bầu không khí giữa hai người đúng là hơi quái dị. 

Lưu Họa Y im lặng ngồi xem ti vi bên cạnh cô ta. Hạ Vân Linh đổi kênh nào, cô xem kênh đó. 

Sau trận chiến giữa Tiêu Thanh Lạc và Hạ Vân Linh, Lưu Họa Y đã nghĩ thông rồi. 

Cô không sai, tại sao phải trốn tránh Hạ Vân Linh chứ? Chẳng khác gì cô là kẻ đầu sỏ gây ra tất cả mọi chuyện. Thật ra cô là bên bị hại mới đúng. 

Thế nên. Cô quyết định sẽ không trốn tránh bất cứ ai nữa. Phải trực tiếp đối mặt với tất cả mọi chuyện, tất cả mọi người. 

Hạ Vân Linh hơi mất tự nhiên, nhìn cô rồi dịch sang bên cạnh. 

Trước đây Lưu Họa Y chưa bao giờ ngồi xem ti vi với cô ta. Sao hôm nay lại kỳ lạ như thế chứ? 

Giữa lúc cô ta đang suy nghĩ, điện thoại đột nhiên vang lên. 

Hạ Vân Linh tiện tay cầm điện thoại lên. Sau khi thấy rõ tên trên màn hình, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi. 

Sắc mặt cô ta trở nên khó coi khác thường, vô thức nhìn Lưu Họa Y rồi 

hoảng hốt đứng dậy, cầm điện thoại đi vào nhà vệ sinh. 

Lưu Họa Y nhìn qua hành động quái dị của cô ta, cũng không nghĩ nhiều, xem ti vi một mình. 

Chưa được bao lâu sau, cô đã trông thấy Hạ Vân Linh tức giận đi ra khỏi nhà vệ sinh. 

Cô nhíu mày, chẳng phải chỉ nghe điện thoại ư, sao tự dưng lại thành ra như thế chứ? 

Hạ Vân Linh còn chưa bước đến, điện thoại lại vang lên. 

Lần này, ngay cả Lưu Họa Y cũng cảm thấy hơi kỳ lạ. 

Hạ Vân Linh nhấn nút tắt, tức giận ném điện thoại lên ghế sa lông rồi ngồi xuống. 

à?" 

Tiếng ù ù vẫn vang lên, Lưu Họa Y suy nghĩ rồi hỏi: "Cô không nghe 

Hạ Vân Linh trừng mắt nhìn cô: "Liên quan gì tới cô chứ." 

Cô sờ mũi, thầm than mình tự chuốc nhục. 

Điện thoại vẫn kiên trì rung lên. Cả phòng tràn ngập tiếng ù ù. Lưu Họa Y thật sự không nghe được nữa, bèn đứng dậy, vươn tay cầm điện thoại của Hạ Vân Linh lên. 

"Nếu cô không nghe thì phải tắt đi chứ? Đúng là phiền phức." 

Lưu Họa Y hơi tức giận. 

Thấy cô đưa tay cầm điện thoại, Hạ Vân Linh vội vàng đứng dậy, đẩy mạnh cô xuống đất. 

"Mợ." Đúng lúc này, Chú Hiểu đi ngang qua, tận mắt trông thấy cảnh tượng Hạ Vân Linh đẩy Lưu Họa Y ngã. 

Ông vội vàng chạy tới đỡ cô dậy. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!