Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Anh ấy đang mặc một chiếc áo khoác khá dày, anh ấy nhẹ nhàng thở ra một hơi đều có thể thấy được một màn sương trắng. 

Anh ấy luôn cảm thấy mùa đông ở Mỹ lạnh hơn nhiều so với ở Việt Nam. Khi ở Mỹ, khi mùa đông đến, anh ấy quấn chặt mình như một con gấu. 

Bỗng nhiên anh ấy bật cười, nhớ tới Lưu Họa Y. 

Khi thời tiết lạnh hơn một chút, cô ấy sẽ lên giường. Cô ấy sẽ không bao giờ ra khỏi giường nếu đây không phải là trường hợp bất khả kháng. 

xíu. 

Lâm Thành Công nghĩ đến cô, tâm tình cảm thấy thoải mái hơn một 

Chớp mắt đã gần một tháng trôi qua. 

Chắc là cô đã trở về trường học rồi? Lâm Thành Công cầm lấy điện thoại, bỗng nhiên anh nhớ lại cô buổi tối kia, anh lại đặt xuống điện thoại. 

Không biết, mấy ngày nay cô sống như thế nào? 

Anh ấy quay người bước vào phòng, cầm đoạn băng ghi hình trên bàn lên và khẽ cau mày. 

Đây là bản sao được chép lại trước khi anh đi và anh đã cố tình lấy nó để nghiên cứu. 

Lần đầu tiên xem đoạn ghi hình này, làm cho anh khá là kích động nhưng căn bản anh không nghĩ gì nhiều, sau này nhớ lại nó thì anh đã được phái đi Mỹ. 

Trong đoạn video ghi lại cảnh Lưu Họa Y say xỉn, trong toàn bộ quá trình được quay lại là anh ấy ôm lấy cô bước vào cửa phòng. 

Anh ấy từng thắc mắc liệu video đã được chỉnh sửa hay chuyển động tay chân khác? 

Nhưng sau khi xem băng ghi hình nhiều lần, anh cũng nhờ chuyên gia máy tính chuyên nghiệp, nhưng đều không thấy manh mối nào hết. 

Nhưng có lẽ vấn đề không phải nằm ở chiếc băng ghi hình, mà là ra ở người. 

Lâm Thành Công cau mày. 

Anh ấy nghi ngờ Hạ Vân Linh nhưng không có bằng chứng gì phát hiện ra cô ta đã làm chuyện đó. Nhưng dù có tìm được bằng chứng đi chăng nữa thì làm sao Lâm Thành Nhân có thể tin được? 

Lâm Thành Công buồn chán, anh không có suy nghĩ gì khác, chỉ hy vọng Lâm Thành Nhân có thể nhìn thấy bộ mặt thật của người phụ nữ đó, đồng thời tin rằng giữa anh và Lưu Họa Y trong sạch. 

chat. 

Anh ấy xoa xoa mi tâm, màn hình máy tính hiện lên một khung 

 

“Thành Công, người cậu nhờ tôi tìm lần trước đã có chút tin tức.” 

Tìm người? 

Ngay lập tức Lâm Thành Công tỉnh táo lại. 

Là Lưu Tử Đằng. 

“Có tin tức? Người đó ở đâu?” Những ngón tay thon dài gõ nhanh trên bàn phím. 

“Không thể tìm ra tung tích cụ thể của anh ấy. Thật sự rất kỳ quái, cứ như có người biết hành tung của chúng ta. Hơn nữa người đó luôn nhanh hơn chúng ta một bước. Bất cứ khi nào chúng ta tìm ra manh mối, nó sẽ đột 

nhiên đứt đoạn.” 

Người đàn ông ở đầu dây bên kia nói với vẻ rất bất lực. 

"Vậy ý anh là gì?" 

"Tôi đã tìm thấy một số điều rất thú vị trong khi tìm kiếm anh ấy. Tôi nghĩ rằng anh sẽ rất hứng thú." 

lên. 

“Cùng nhau ăn cơm đi.” Điện thoại trong ngăn kéo bỗng nhiên rung 

Lưu Họa Y lấy điện thoại ra, liếc nhìn Tiêu Thanh Lạc đang ngồi phía sau, sau đó cô ấy nhẹ nhàng lắc đầu. 

Tiêu Thanh Lạc chán nản, gục đầu xuống bàn. 

Đôi mắt đảo qua đảo lại, Lưu Họa Y ấn chọn tin nhắn cuối cùng của của chiếc điện thoại mở lên, là của Lương Minh Thành gửi. 

Mặc dù mấy ngày nay ngoài mặt Tiêu Thanh Lạc vẫn tươi cười, nhưng cô biết cô ấy đang không vui, ngoài Lương Minh Thành ra, Lưu Họa Y không biết còn ai có thể ảnh hưởng đến cô ấy. 

Cô đã muốn nói chuyện với Minh Thành từ lâu nhưng chưa bao giờ có cơ hội thích hợp. 

Hôm nay tình cờ ... 

Vẻ mặt cô nhìn Tiêu Thanh Lạc đầy sự hối lỗi, xin lỗi Thanh Lạc. 

Khi đến nhà hàng, Lưu Họa Y gào thét mình rất đói bụng nên cô đã yêu cầu Lương Minh Thành làm món gì đó cho mình. 

Sau khi uống và ăn xong, Lưu Họa Y gật đầu hài lòng, "Được rồi. Nói chuyện chính đi. Anh gọi em đến đây làm gì?" 

"Ngày mai em có rảnh không? Cùng anh đi dự một bữa tiệc nho nhỏ. Anh không tìm được cô partner nào hết, chỉ có thể nghĩ đến em." 

"Ồ. Em vẫn là lốp dự phòng." Lưu Họa Y cười, Lương Minh Thành trừng mắt nhìn cô, "Nói bậy." 

“Nhưng em xin lỗi, em có thể không đi được.” Lưu Họa Y nói xin lỗi. 

Gần đây, mối quan hệ của cô và Lâm Thành Nhân cuối cùng cũng đã hòa dịu đi một chút, cô không muốn vì chuyện khác mà phát sinh thêm vấn đề nữa. 

hơn. 

Vì vậy, điều gì tránh được thì phải tránh. 

Lưu Họa Y chớp mắt, cô làm vậy chỉ để cuộc sống của mình thoải mái 

“Nhưng em có thể giới thiệu cho anh một người.” 

Lưu Họa Y cười trộm. 

“Người nào?” 

“Tiêu... Thanh... Lạc.” 

Giọng nói của Lưu Họa Y vừa dứt, cô chỉ thấy sắc mặt Lương Minh Thành lập tức trầm xuống. 

“Vẻ mặt của anh như vậy là sao? Anh thấy Thanh Lạc người ta không tốt?” 

Lưu Họa Y trầm giọng nói, hung hăng trừng mắt nhìn anh ấy. 

“Anh không nói là cô ấy không tốt. Chỉ là...... Ai.” Lương Minh Thành thở dài, quay đầu đi. 

Nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của Lương Minh Thành, Lưu Họa Y hận không thể đập đầu mở óc của anh ấy ra xem, rốt cuộc bên trong nó đang suy nghĩ cái gì. 

“Cô ấy. 

miệng. 

Thế nào?” Sau một lúc lâu, Lương Minh Thành mới từ từ mở 

“Cái gì mà thế nào? Anh đi mà hỏi cậu ấy .” Lưu Họa Y trừng mắt nhìn 

anh một cái, giọng nói tức giận. 

“Em.” Lương Minh Thành chán nản, liếc mắt nhìn lại cô. 

"Thế nào? Anh có muốn đi cùng Tiêu Thanh Lạc nhà chúng tôi không?" Lưu Họa Y nhướng mày. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!