Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

“Cho nên bây giờ cậu không muốn nhìn thấy cậu ta sao?” 

“Thực ra tớ muốn gặp cậu ta thế nhưng người ta muốn trốn tránh tớ. Cậu cho tớ là một cô gái không biết liêm sỉ như vậy sao, mặt dày bám lấy người ta, người ta thờ ơ đến thế, tớ còn có thể làm gì bây giờ?” 

Lưu Họa Y gật đầu, “Nói cũng đúng. Thế nhưng tớ luôn cảm thấy Lương Minh Thành đối với cậu...” Cô chớp mắt nhìn Tiêu Thanh Lạc từ trên xuống, “Không đơn giản chỉ như vậy.” 

“Cậu có ý gì?” 

“Con người Lương Minh Thành thích chính là thích, không thích chính là 

không thích. Cậu ta không cần thiết phải trốn tránh cậu không phải? Lòng dạ 

của cậu ta to lớn như thế, làm không được người yêu của nhau thì cậu có thể làm bạn bè được mà.” 

Lưu Họa Y vừa nói vừa khua tay múa chân, cô cười cười, “Cho nên nhất định là cậu ta có một bí mật nào đó không thể cho ai biết được.” 

“Có lẽ.. 

gia nào đó?” 

đó. 

Thân phận của cậu ta hơi đặc thù, là đặc công của một quốc 

Tiêu Thanh Lạc trợn mắt hung hăng nhìn cô bởi vì những lời vô lý 

 

Bí mật không thể cho người khác biết? 

Chẳng lẽ là...... 

Trêu chọc một lúc. 

Ăn cơm tối xong tiếp đến hai người đến một trung tâm thương mại gần đó để đi dạo, Tiêu Thanh Lạc nói cô ấy muốn đổi hương nước hoa khác, cô ấy cảm thấy mùi nước trên người quá nồng. 

Lôi kéo Lưu Họa Y chạy đến quầy chuyên bán nước hoa, tham khảo ý kiến của cô. 

“Mùi hương cổ điển chính là số 5 đó. Hương thơ cũng khá dịu. Nếu cậu 

muốn dùng hương này?” 

nói. 

Trong tay Lưu Họa Y cầm lấy chai nước hoa được thiết kế tinh xảo 

“Không cần, tớ dùng chán hương đó rồi.” Tiêu Thanh Lạc lắc đầu, Lưu Họa Y bĩu môi. 

mình. 

Cô quay đầu, cách đó không xa có bóng dáng đỏ rực làm cho cô giật 

Hạ Vân Linh. 

Mẹ kiếp. Tại sao lại gặp cô ta ở nơi này? 

Ngàn vạn lần đừng để cô ta nhìn thấy cô mới tốt. 

Lưu Họa Y quay qua nhìn Tiêu Thanh Lạc, đầu óc và suy nghĩ của cô đều bị quay cuồng. 

Như cảm nhận được có một ánh mắt nhìn chằm sau lưng được, Hạ Vân Linh quay đầu lại nhìn, Lưu Họa Y vội vàng xoay người. Lấy đồ Tiêu Thanh Lạc đang cầm trên tay đặt xuống quầy, nhanh chóng kéo cô ấy rời khỏi đây, Chúng ta đi qua bên kia xem sao.” 

Tiêu Thanh Lạc định hỏi cô xảy ra chuyện gì, cô ấy nghe ở phía sau có người hô to: “Lưu Họa Y” 

Lưu Họa Y giật mình, giả vờ như không nghe thấy, cô tiếp tục nắm tay Tiêu Thanh Lạc đi về phía trước. 

Quan sát thấy Lưu Họa Y rất kỳ lạ, trong mắt Tiêu Thanh lạc chợt lóe lên tia nghi ngờ. 

“Họa Y, có người gọi tên cậu kìa.” 

“Hả? Có sao? Tớ không nghe thấy.” Lưu Họa Y thản nhiên nói. 

Thực sự cô nên nhanh chóng rời khỏi đây. Nếu cô chỉ có một mình thì cô gặp Hạ Vân Linh cũng không có việc gì. Cô không việc gì phải sợ cô ta. 

n có Tiêu Thanh Lạc ở bên cạnh cô. 

Lưu Họa Y sợ Hạ Vân Linh sẽ nói những lời xằng bậy. Sau đó, cô ta sẽ đem chuyện cô đã kết hôn nói ra ngoài...... 

“Lưu Họa Y. Đứng lại.” Giọng nói vang vọng, bước chân Lưu Họa Y đứng lại, mọi người xung quanh đều nhìn cô. 

Cô hít sâu một hơi, cô quay đầu làm ra vẻ kinh ngạc, “Hạ Cẩn Mai. Sao cô lại ở đây.” 

Hạ Vân Linh cười mỉa mai, “Tớ gọi cậu mà cậu lại bỏ chạy, cậu bỏ chạy cái gì?” 

“Bỏ chạy? Tôi không chạy nha. Tôi vừa mới nghe thấy cô gọi nha.” Khóe miệng Hạ Vân Linh giật giật, giỏi lắm. Cô tiếp tục đóng kịch đi. Ánh mắt cô ta nhìn về hướng Tiêu Thanh Lạc đang đứng cạnh cô, nhướng mày hỏi “Bạn học sao?” 

Lưu Họa Y gật đầu. 

Nhìn bộ dạng khẩn trương của cô, Hạ Vân Linh đã đoán được tại sao Lưu Họa Y nhìn thấy cô mà trốn rồi. 

Là chuyện cô cùng với Lâm Thành Nhân đã kết hôn với nhau, sự việc này rất ít người được biết. 

Ánh mắt của cô ta chăm chú quan sát Tiêu Thanh Lạc, xem ra quan hệ giữa cô ấy với Lưu Họa Y không tồi. 

Không biết các cô tin tưởng đối phương đến thế nào nhỉ? Nếu cô gái này biết Lưu Họa Y vẫn luôn lừa gạt cô ấy, liệu có thể ... 

Hạ Vân Linh cười cười, nói: “Nếu đã gặp nhau như vậy, không bằng chúng ta cùng nhau uống một tách cà phê đi.” 

Lưu Họa Y mím môi, cô muốn từ chối lời đề nghị này nhưng cô lại sợ mình làm thái quá lên sẽ bị Tiêu Thanh Lạc phát hiện ra. 

“Thật không tiện, tôi đây không có thời gian rảnh.” Cô giật mình bởi giọng nói lười biếng cất lên từ bên cạnh cô. 

Lưu Họa Y quay đầu lại nhìn cô ấy, Tiêu Thanh Lạc chớp chớp mắt. 

Dường như Hạ Vân Linh không nghĩ đến là cô ấy sẽ từ chối, sắc mặt cô ta thay đổi, trong phút chốc cô ta đã trấn tĩnh lại. 

“Họa Y à, cậu mà như vậy là không nể tình trước đây của chúng mình là bạn thân đấy.” 

 

Cô ta nói tình bạn, Lưu Họa Y rất muốn bật cười. 

Cô ta cũng xứng sao? 

Nếu cô ta nhớ đến mình là bạn thân của cô thế tại sao cô ta lại làm tổn thương cô và ở bên Lâm Thành Nhân ư? 

Nếu cô ta nhớ đến mình là bạn thân của cô vậy thì tại sao ngay chính giờ phút này lại hung hăng áp bức cô như thế? 

“Thì ra các người là bạn sao. Thật là ngại quá. Nếu đã như vậy, Họa Y chúng mình đi thôi. Cho người ta một chút mặt mũi. Chỉ là uống ly một cà phê thôi mà.” 

Bỗng nhiên Tiêu Thanh Lạc cười nói, trong lòng Lưu Họa Y không biết cô ấy đang muốn là cái gì, cô nghi hoặc nhìn cô ấy. 

“Chị gái ơi, nhìn cách ăn mặc của chị là em biết chị không phải là người tầm thường, sao chị không mời chúng tôi đi uống một ly rượu cao cấp di?" 

Chị gái? 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!