Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

“Không phải, bạn tôi đi nước ngoài về mang quà tặng tôi.” 

Cô nhíu mày, vết thương trên tay đau. 

“Lưu Họa Y...” 

Huỳnh Cẩn Mai nghe được tiếng nói chuyện ở phòng khách. Tức giận nghiến răng nghiến lợi. 

Hừ. Vừa rồi cô đã nhận được tin tức, không đâm chết cô ta, cô ta thật sự là mạng lớn. 

Lâm Thành Nhân ngó mấy cái túi của cô, “Bạn em cũng thật hào phóng. 

23 

Anh châm chọc nhìn Lưu Họa Y. 

Bệnh thần kinh. Trước khi cô đi vẫn tốt, giờ lại bắt đầu nói chuyện kỳ dị. 

Lưu Họa Y nhìn anh một cái, “Bạn tôi là người giàu, được chứ?” 

Lâm Thành Nhân nhìn cô một cái ánh mắt bỗng nhiên nhìn đến vạt áo của cô. 

Sao lại bẩn như vậy? 

Anh nhíu mày, phát hiện cánh tay kia của cô, còn có sắc mặt cô có chút tái nhợt. 

Lâm Thành Nhân lúc này mới cảm thấy không thích hợp. 

Anh đứng vụt dậy, kéo tay của cô, Lưu Họa Y thở nhẹ: "A... đau." 

Anh hơi lỏng tay động tác nhẹ lại, "Em bị thương?" 

"Bị ngã trên đường." Cô rút tay về ánh mắt hơi đổi. 

Huỳnh Cẩn Mai từ trên lầu xuống, hơi cười cười nói, "Đi ra ngoài chơi một lát sao lại bị thương?" 

Nói xong cô tự mình kéo tay Lưu Họa Y. 

Lưu Họa Y nghiêng mình hơi lui về phía sau. "Không phiền cô quan tâm." 

Lưu Họa Y nói xong, nhấc mấy túi đồ trên bàn, chịu đau lên lầu. 

Nhìn thấy bộ dạng bướng bỉnh của cô trong lòng Lâm Thành Nhân dâng lên một sự tức giận vô cớ. 

Vừa nhìn thấy miệng vết thương kia là biết không phải ngã bị thương. Bình thường ngã không thể tạo ra vết thương lớn như vậy. 

Miệng vết thương của cô như được lưu lại sau khi xảy ra va chạm mạnh. Rốt cuộc cô sao lại bị thương? Vì sao lại giấu diếm? Chẳng lẽ có liên quan đến hôm nay cô ra ngoài gặp bạn? 

lên. 

Lâm Thành Nhân âm thầm phỏng đoán. 

Anh nhíu mày, trầm ngâm một chút sau đó cũng lên lầu. 

Huỳnh Cẩn Mai nhìn thấy Lâm Thành Nhân lên lầu cũng tức giận đứng 

"Thành Nhân." 

Lâm Thành Nhân quay đầu lại, "Tôi lên xem cô ấy thế nào." 

Huỳnh Cẩn Mai sắc mặt khó coi, vẻ mặt dữ tợn đáng sợ, trong mắt tất cả đều là thù hận. 

Cô không tự mình lái xe đâm chết Lưu Họa Y thật sự là một quyết định sai lầm. Hắn là phải để cho người kia làm thêm vài lần mới đúng. 

Cô thật sự không tin rằng Lưu Họa Y mạng lớn như vậy. 

Giờ thì tốt rồi. Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo. Tạo cơ hội cho hai người bọn họ ở chung. 

Huỳnh Cần Mai nghĩ nghĩ, hận không thể tự tát mình hai cái. 

Cô buồn bã nhìn Lâm Thành Nhân. Cô không rõ vì sao mình mãi mãi không hiểu anh ta. Hoặc là nói anh ta chưa bao giờ mở lòng với cô. 

"Họa Y. Mở cửa." 

Cửa phòng bị gõ vang. Lưu Họa Y vừa mới nằm xuống giường liền đứng dây. 

"Để làm gì?" Lưu Họa Y có chút tức giận. Vốn cánh tay đau, hiện giờ anh ta còn làm phiền mình. 

Lâm Thành Nhân đẩy ra cô đi vào trong phòng. 

Anh lật mấy túi hàng hiệu trên bàn, quay đầu hỏi. "Tay em rốt cuộc là làm sao bị thương?" 

"Đã nói không cẩn thận bị ngã rồi." Cô nói to, có chút tức giận. 

"Không cẩn thận, một chút không cẩn thận mà em ngã thành như vậy, em cảm thấy tôi khờ hay là tôi là người không có đầu óc?" 

Lâm Thành Nhân châm chọc. 

"Lâm Thành Nhân, anh bị bệnh sao? Người bị thương là tôi không phải anh. Anh chất vấn tôi như bây giờ là làm sao?" 

Lưu Họa Y giọng không tốt, nhìn mặt cô có thể thấy sự tức giận của 

cô. 

"Không phải em bị ai bắt nạt chứ?" Anh hỏi, giọng dịu đi rất nhiều. 

"Không có." Cô lắc lắc đầu. "Tôi thật sự không việc gì. Tôi chỉ bị trượt ngã khi ra ngoài ăn cơm với Thanh Lạc, lăn xuống sườn dốc. 

"Cho nên mấy thứ này cũng là cô ấy tặng cô?" 

Lưu Họa Y gật gật đầu. 

Tiêu Thanh Lạc. 

Lâm Thành Nhân vừa nghĩ hình như nghĩ đến cái gì hơi mỉm cười. 

"Để tôi bảo Chú Hiểu mang cho em ít rượu thuốc lên đây." 

 

Anh nói, giọng dịu đi không ít. 

"Không cần, Chú Hiểu đã ngủ đừng đánh thức chú ấy. Tôi dùng nước ấm chườm một chút là được, không phải chuyện gì lớn." 

Lâm Thành Nhân đã dịu giọng, cô không thể tiếp tục cứng nhắc mãi được. 

"Tùy em. 

Sau khi tắm xong Lưu Họa Y vén áo muốn dùng nước nóng chườm một chút cho tan máu bầm. Nhưng vén áo lên cô hoảng sợ. Chung quanh miệng 

vết thương máu tụ tím xanh, lan rộng, đụng một chút đau cả người. 

Cô khẽ cắn môi, tay còn lại lấy khăn ấm chườm lên cánh tay bị thương. 

Lưu Họa Y cảm thấy vụ tại nạn xe kia có chút kỳ lạ, nhưng cô không nói ra được lạ ở chỗ nào. Nhìn tất cả đều rất bình thường, lái xe lái xe xuống dốc, cô đúng là không nghe tiếng còi xe, cô không tránh, sau đó... tí nữa thì đâm vào cô. 

Lưu Họa Y trầm ngâm suy nghĩ, tất cả chuyện này nhìn rất hợp lý, nhưng trong đó lại thiếu một chút gì. 

Cô thở dài, nhẹ nhàng xoa cánh tay. 

Thôi quên đi, có lẽ vẫn nên đi lấy chút rượu thuốc. Nếu không tay cô mai có lẽ sẽ không hoạt động được. 

Lưu Họa Y giật giật khóe miệng, không có cách nào. 

Tìm ở phòng khách một hồi cũng không tìm thấy rượu thuốc, nhìn 

phòng của Chú Hiểu đã tắt điện từ sớm, bĩu môi. 

Đi hỏi Lâm Thành Nhân đi, anh ta hẳn không ngủ sớm như vậy. 

Cô lên lầu đi đến trước cửa phòng anh, giơ tay lên vừa định gõ cửa chợt nghe trong phòng vang lên tiếng nói chuyện. 

Lưu Họa Y đứng ở cửa, bỗng nhiên nhớ ra, trong phòng của anh ... còn có một người phụ nữ. 

"Thành Nhân, anh có cảm thấy Lưu Họa Y có chút lạ không? Cô bị thương cũng không nói lý do, còn nói là bị ngã. Miệng vết thương kia ai tinh ý 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!