Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Người nằm trên giường hẳn là cảm thấy anh quá ồn ào, nên hơi nhíu mày lại, vung tay trở mình, ngủ tiếp. 

 

Phan Hùng Cường dở khóc dở cười, chẳng biết nên làm thế nào với cô bây giờ, đành kéo chăn đắp cho cô. 

Khi Phương Hoài An tỉnh lại đã hơn tám giờ tối. 

Bụng òng ọc kêu vang, cô phụng phịu ngồi dậy, xỏ dép vào rồi đi ra ngoài. 

“Dậy rồi à?” Cô vừa đi tới phòng khách, chợt nghe một giọng nói từ phía ghế sô pha vang lên. 

Cô mím môi, không trả lời. 

“Em đang giận à?” Phan Hùng Cường vẫn cúi đầu đọc tài liệu, hỏi. 

Phương Hoài An đi đến chỗ tủ lạnh, kéo tủ lạnh ra, lấy một hộp nước trái cây và một miếng bánh mì. 

Cô không thèm để ý đến anh nữa. Cô đang giận muốn chết đây. 

Thấy cô không trả lời, Phan Hùng Cường cũng không bực, lại hỏi tiếp: Có muốn gặp anh trai em không?” 

Phương Hoài An sửng sốt, vội bỏ đồ ăn thức uống trên tay xuống, chạy vọt tới trước mặt anh. 

rồi?” 

“Anh biết anh tôi đang ở đâu sao?” 

Phan Hùng Cường nhếch miệng cười nhẹ: “Chịu nói chuyện với tôi 

Phương Hoài An cúi đầu, mặt thoáng đỏ ửng. 

66 

“Phương Hoài An, trước kia tôi không biết là lá gan của em lại lớn đến thế đấy. Dám một thân một mình đi tìm Lâm Thành Nhân. Còn dám bảo anh ta trả lại nhà họ Phương cho em.” 

Phan Hùng Cường nói, ý cười lại đã lan tỏa đến tận đầu mày cuối mắt: Em có biết nếu hôm nay tôi không ở của chỗ anh ta thì em sẽ phải nhận hậu quả gì không?” 

Phương Hoài An cúi đầu không nói, thực ra lòng cô hiểu rất rõ, cô biết mình đi gặp Lâm Thành Nhân thì sẽ phải nhận hậu quả gì. 

Nhưng cô vẫn muốn thử một lần. 

“Lâm Thành Nhân không dễ đối phó như em tưởng đâu, anh ta nghĩ gì làm gì, người thường rất khó đoán được.” 

“Anh tôi đâu?” Cô đột ngột hỏi, như để đổi chủ đề câu chuyện. 

Phan Hùng Cường nhếch miệng, mắt nhìn về một hướng khác: “Bây giờ anh ta đang bận xử lí một việc.” 

“Đừng sốt ruột. Mai tôi dẫn em đi gặp anh ta.” 

“Phù... Ha... Phù...” 

Từ trong con hẻm cũ kĩ, những tiếng thở dốc phập phồng không ngừng truyền ra. Một người đàn ông đang ra sức chạy, vẻ mặt đầy kinh hoàng, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn. 

“Đứng lại. Mẹ kiếp, mày có gan thì đừng chạy.” Tiếng quát tháo sau lưng truyền đến ngày càng gần, trên trán người đàn ông đã ướt đẫm mồ hôi, không kịp lau đi, anh ta quay đầu thấy người phía sau sắp đuổi kịp mình rồi, bèn cắn răng dốc hết sức lao về phía trước. 

Tiếng chửi rủa liên tục không ngừng từ phía sau truyền tới cũng không làm ảnh hưởng đến tốc độ chạy trốn của anh ta, sau khi quẹo vô số ngã rẽ, rốt cuộc anh ta cũng thoát khỏi đám người sau lưng. 

“Chết tiệt.” Anh ta rủa một tiếng, cúi người chống hai tay lên đầu gối, hổn hển thở. 

Phương Khải anh thế mà cũng có ngày bị người đòi nợ, phải chạy trốn chạy khắp nơi. 

Anh ta khẽ cắn môi, trong mắt tràn đầy hận thù. 

Nếu không phải vì gã Lâm Thành Nhân kia nhất định không chịu buông tha, nhà họ Phương anh đã không đến nỗi suy sút thê thảm như bây giờ. 

Không biết giờ Hoài An đang ở nơi nào? Từ hồi gia đình gặp chuyện không may, em ấy đã biến đâu mất tăm. Không biết em ấy có xem tin tức hay không, cũng chẳng biết giờ em ấy sống ra sao. 

Mong là đừng như mình... 

Bây giờ anh ta đang ở trong một căn phòng trọ, tiền trong tay cũng đã sắp tiêu sạch rồi. Những ngày tiếp theo phải sống thế nào là cả một vấn đề lón. 

Phương Khải lắc lắc đầu, tập tễnh đi về phía trước. 

Trong bóng tối, một mẩu giấy sáng loáng rơi trên mặt đất thu hút sự chú ý của anh. 

Trên đó ghi mấy chữ lớn màu đỏ tươi. 

“Tập đoàn Khánh An đang chuyển hướng phát triển sang thị trường châu báu” 

Anh ta nheo mắt, ngồi xổm xuống nhặt tờ giấy lên. 

Tập đoàn Khánh An đầu tư một khoản khổng lồ vào ngành châu báu, theo lời người đưa tin thì tất cả mọi thiết kế đều do công ty An Đạt nổi danh trong ngành sở hữu toàn quyền chế tạo. Trong tháng này, bộ trang sức đầu tiên được ra mắt có tên là “Tương tư. 

Anh ta lặng lẽ đọc hết nội dung trên trang giấy, sau đó vo viên tờ giấy thành một cục, bóp chặt trong lòng bàn tay. 

Dưới ánh trăng, ánh mắt anh ta âm u lạnh lẽo, mặt mũi dữ tợn, trên đó lại treo một nụ cười quái dị, trông hết sức đáng sợ. 

Lâm Thành Nhân. 

Tao sẽ không để mày dễ dàng thành công đến như vậy đâu. Mày phá hủy nhiều thứ trong đời tao rồi, tao cũng nhất định phải hủy diệt mày. “Đứng lại.” Bỗng nhiên, đầu ngõ xuất hiện hai gã đàn ông cao lớn mặc đồ đen. 

Phương Khải hoảng sợ nhìn hai người, vội vàng lùi lại mấy bước. “Các, các người là ai?” 

“Anh không cần biết chúng tôi là ai, đi theo chúng tôi là được rồi.” Một người trong đó lên tiếng. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!