Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

"Tôi có thấy cô ấy. Lần trước cô gái này đến đây đã uống say. Cô ấy nằm trên chiếc ghế sofa đó, đúng, là chiếc ghế sofa đó." 

anh. 

Một trong hai cô gái nói và chỉ vào chiếc ghế sofa trong sảnh. 

Thiên Cơ quay đầu nhìn một cái, giống hệt bức ảnh trong trí nhớ của 

Anh ta đưa cho cô gái một tờ tiền, rồi hỏi tiếp: “ Vậy cô đã nhìn thấy người phụ nữ này chưa?” Sau đó anh ta lấy ra một bức ảnh khác từ trong túi của mình. 

Cô gái cúi đầu nhìn tấm ảnh, một tia sáng mờ ám xẹt qua trong đáy mắt: “Tôi cũng nhìn thấy rồi. Người phụ nữ này đến cùng với cô gái say xỉn kia." 

Thiên Cơ mừng thầm, nhưng anh không để biểu lộ ra một chút cảm xúc nào. Anh ta lắc lắc mấy tờ tiền trong tay: "Nói cho tôi biết tất cả thông tin các cô biết. Tất cả chỗ này đều là của các cô." 

Thiên Cơ lấy điện thoại ra và bí mật nhấn nút ghi âm. 

Cô gái cười toe toét và gật đầu lia lịa. 

"Hôm đó, sau khi người phụ nữ này đưa một cô gái say rượu đến đây đặt phòng, sau đó cô ấy nói rằng cô ấy đi đậu xe, nhờ chúng tôi giúp trông cô gái kia. Nhưng sau đó rất nhiều khách đến, và tôi cũng không quan tâm đến cô gái đó nữa. Khi công việc kết thúc, có một người đàn ông ôm cô gái say rượu đi tới, tôi thấy người phụ nữ đậu xe vẫn chưa trở lại, tôi nghĩ rằng bọn họ đi cùng với nhau. Vì vậy, tôi đã giúp người phụ nữ say rượu mở cửa phòng. Sau đó, thì người phụ nữ đậu xe kia trở lại." 

Cô gái giơ hai tay ra nói: "Tôi chỉ biết đến như vậy thôi." 

"Có người đặc biệt nào từng vào không? Hay đã đến phòng giám sát của các cô không?" 

Cô gái lắc đầu: "Vậy thì tôi không biết. Chúng tôi chỉ phụ trách quầy lễ 

tân, mọi chuyện phía sau đều không rõ. Nhưng phòng giám sát của chúng tôi luôn rất nghiêm ngặt, hầu hết mọi người đều không vào được." 

Thiên Cơ gật đầu, đưa toàn bộ số tiền trong tay cho cô ta. 

Cô gái nhận tiền và cười toe toét một cách hạnh phúc. Không có cách nào để kiếm tiền nhanh hơn cách này rồi nhỉ? 

Chỉ cần một vài câu nói, bạn có thể có được rất nhiều tiền. Hơn nữa, lại còn là hai cọc. 

Người phụ nữ đó không nói dối cô. Cô ta nói rằng nhất định có thể lấy được thêm hai cọc tiền, lúc đầu cô còn không tin nhưng giờ thì cô tin rồi. Thiên Cơ mím môi, quay đầu nói với cô gái: "Đừng nói cho ai biết hôm nay tôi tìm cô nói chuyện này. Nếu không ... Anh ta ra hiệu tay rồi xoay người 

rời đi. 

Sau khi bóng dáng của Thiên Cơ biến mất, cô gái ở quầy lễ tân nhanh chóng cầm điện thoại bấm một dãy số, một lúc sau, cuộc gọi được kết nối, một giọng nói nhẹ nhàng tươi sáng vang lên trong điện thoại: 

"Xin chào?" 

"Là tôi. Cô đúng là có tài tiên đoán. Hôm nay, thực sự có một người đàn ông đến tìm tôi và hỏi tôi hôm đó đã xảy ra chuyện gì. Hơn nữa anh ta thực sự đã cho tôi rất nhiều tiền." 

Người phụ nữ ở đầu dây bên kia im lặng một lúc: "Cô có làm theo những gì tôi đã dạy trước cho cô không?" 

“Tất nhiên rồi. Tôi đã nói với anh ấy tất cả những gì cô dạy cho tôi. Nếu không, làm sao tôi có thể lấy được nhiều tiền như này chứ.” Cô gái nhìn xấp tiền giấy trên tay với vẻ phấn khích. 

”Vậy là được rồi. Dù sao thì, cô chỉ cần làm theo những gì tôi đã nói, và tôi hứa rằng cô sẽ được nhiều hơn những gì cô đang có bây giờ.” 

“Thật sao? Vậy thực sự cảm ơn cô rất nhiều.” 

vào. 

Người phụ nữ cười nhẹ một tiếng, cúp máy. 

“Cậu chủ .” Thiên Cơ đứng ở cửa gõ cửa hai lần rồi mới trực tiếp đẩy 

"Tra ra rồi?" 

Thiên Cơ lấy điện thoại di động ra, mở rồi để trên bàn: “Đây là lời cô gái ở quầy lễ tân nói.” Anh nhấn nút phát và để Lâm Thành Nhân nghe nguyên văn những gì cô gái nói. 

Nghe xong đoạn ghi âm Lâm Thành Nhân cau mày, Thiên Cơ nghi ngờ hỏi: "Có chuyện gì sao ạ?" 

 

tôi." 

Anh lắc đầu: "Lời của cô ta nói đại khái giống như Hạ Vân Linh đã nói với 

"Điều đó có nghĩa là cô Hạ không nói dối? Chuyện này không liên quan gì đến cô ấy, đúng không?" 

Lâm Thành Nhân không trả lời, ngược lại hỏi anh: "Anh đã dùng cách gì để khiến cô ấy nói ra?" 

“Tiền.” Thiên Cơ đáp. 

Lâm Thành Nhân gật đầu: “Đúng vậy, anh có thể dùng tiền để khiến cô ấy nói ra, vậy tại sao người khác lại không thể tùy ý dùng tiền để sai khiến cô 

ay?" 

Thiên Cơ gật đầu: "Nói như vậy, không cần biết người phụ nữ đó nói đúng hay sai, manh mối của chúng ta đã bị đứt đoạn." 

Nếu đúng thì rốt cuộc ai là người chủ mưu? Họ nên điều tra từ đâu? Nếu là giả, thì tức là người này đã đi trước bọn họ một bước, nói không chừng đã tiêu hủy toàn bộ chứng cứ. 

Thiên Cơ đau đầu, vấn đề bây giờ là không thể xác định được những gì cô ta nói rốt cuộc là thật, hay là giả. 

“Nói không sai.” Lâm Thành Nhân nhướng mày, trong mắt tràn đầy vẻ hận thù. 

“Nếu bắt đầu với những tấm ảnh liệu có thể sẽ có manh mối không? ít nhất có thể biết ai đã cung cấp tin tức cho anh ta.” 

Lâm Thành Nhân lắc đầu: "Người làm chuyện này không ngu ngốc đến mức để chính mình lộ diện." 

“Vậy giờ phải làm sao?” Hiện tại mọi manh mối đều bị đứt đoạn, căn bản là không có cách nào tìm ra được. 

Lâm Thành Nhân cau mày: "Mục đích của kẻ đó nhất định không đơn giản như vậy. Chúng ta chờ xem. Chờ kẻ đó ra tay." 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!