Cô không muốn nhìn thấy cảnh Lâm Thành Nhân và Hạ Vân Linh tình tình tứ tứ.
Cô ngồi trên bậc thang đá ở cửa, hai tay chống lên mặt.
Gió thổi lạnh thấu xương, khiến khuôn mặt cô tái mét vì lạnh.
Ở trong phòng.
“Hoài An, tuần sau có dạ hội, anh làm bạn nhảy của em nhé?” “Xem giúp em xem cái váy nào đẹp đi.”
Cô ta cầm trong tay hai cái váy dài, giơ lên: “Cái này thế nào? Hay là em nên mặc cái này nhỉ?”
Lâm Thành Nhân bỏ tờ báo xuống, tiện tay chỉ một cái: “Cái kia.”
Hạ Vân Linh như mở cờ trong bụng: “Em cũng thấy cái đó đẹp hơn.”
Cô ta thuận tay ném cái váy xuống cạnh anh, ôm cánh tay anh, nói: Thành Nhân, đồng ý tới dạ hội với em đi.”
“Anh không có thời gian, em tự đi đi. Đến hôm đó mặc cái váy này vào, đeo cái dây chuyền khắc chữ kia nữa, chắc chắn em sẽ là người đẹp nhất trong dạ hội.”
“Sợi dây chuyền khắc chữ nào cơ?”
Vừa dứt lời, Hạ Vân Linh mới phản ứng kịp, Lâm Thành Nhân quay đầu nhìn cô ta bằng ánh mắt ngờ vực.
à?
“Em biết rồi... Ý em là anh đang nói sợi dây kia phải không?”
Sợi dây kia?
Chẳng lẽ sợi dây chuyền phiên bản đặc biệt này còn có cái thứ hai
Trong lòng anh sinh ra một chút ngờ vực.
Hạ Vân Linh thấy anh không nói gì, khóe miệng giật giật, lòng bàn tay chảy toàn mồ hôi, vội chuyển chủ đề: “Sao em không thấy Thành Công và Họa Y?”
“Không biết. Anh ra ngoài một lát”
Anh đứng dậy mở cửa ra ngoài, gió lạnh thổi qua, người ngồi phía sau cánh cửa ngã xuống dưới chân anh.
“Ui.”
Lưu Họa Y co người, từ từ bò dậy.
“Cô ngồi ngoài cửa làm gì?”
Lâm Thành Nhân khoanh tay nhìn cô.
Lưu Họa Y xoa xoa cái mông bị đau: “Tôi.”
“Họa Y. Gió lớn vậy sao cậu lại ngồi ngoài cửa đợi như thế chứ. Trông
mặt mũi cậu kìa, lạnh cóng hết cả rồi. Cậu ngồi ngoài này lâu chưa? Sao không vào nhà đi?”
Hạ Vân Linh lao tới, vừa kéo cô vào nhà vừa nói.
đầu.
Lâm Thành Nhân kéo vai cô lại: “Cô ngồi bao lâu rồi?”
Lưu Họa Y há miệng, rồi lại nhìn về phía Hạ Vân Linh đứng bên cạnh, củi
“Cũng không lâu lắm, tôi mới ngồi một lúc thôi. Thấy cảnh vật xung
quanh khá đẹp nên tôi ngồi xem một lát ấy mà.”
“Để cô ấy vào nhà sưởi ấm một lát đã.” Hạ Vân Linh nói, bày ra bộ dạng rất giống chủ nhà.
Lưu Họa Y rút tay mình ra khỏi tay cô ta.
“Tôi lên phòng trước.”
Hạ Vân Linh ngẩn người. Chuyện này là sao nhỉ? Hay nói đúng hơn là Lưu Họa Y phát hiện ra điều gì rồi à?
Chết tiệt.
Tuyệt đối không thể để cô ta phát hiện ra.
Cô ta quay đầu nói: “Thành Nhân, anh cứ đi công chuyện trước đi. Em lên lầu xem Họa Y thế nào.”
“Ừ. Chăm sóc cô ấy nhé.” Lâm Thành Nhân bỗng nhiên nói.
Cô ta cười gượng gạo: “Vâng, em biết rồi...”
Vừa rồi anh nói cái gì vậy? Bảo mình chăm sóc cô ta?
Lâm Thành Nhân lại kêu mình chăm sóc Lưu Họa Y? Từ khi nào anh ấy bắt đầu quan tâm đến Lưu Họa Y vậy?
Hai ngày mình đi, không phải hai người họ...
Hạ Vân Linh suy nghĩ, khuôn mặt trở nên hung tợn, cô ta nằm chặt hai bàn tay khiến các ngón tay trắng bệch ra.”
Không được.
Suy nghĩ vừa xoay chuyển, Hạ Vân Linh vội vàng chạy lên lầu, gõ cửa phòng Lưu Họa Y.
“Họa Y, cậu có đỡ hơn chút nào chưa?”
Cô ta đi vào phòng, ngồi bên mép giường: “Cậu có muốn uống chút nước nóng không? Tớ xuống dưới lấy cho cậu một ly nhé?”
Lưu Họa Y không nói gì, trong mắt hiện lên chút kỳ quái.
Trong lòng “lộp bộp” một tiếng, Hạ Vân Linh cố gắng cười một cái: “Sao cậu không nói gì vậy?”
“Vân Linh, tớ tham gia cuộc thi của công ty An Đạt. Qua được trận bán kết rồi. Tớ vui quá đi.”
Lưu Họa Y chợt cười to rồi ngồi bật dậy, ôm cổ Hạ Vân Linh.
“Làm tớ sợ muốn chết. Tớ còn tưởng cậu bị làm sao cơ.” Lòng Hạ Vân Linh thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Sao vừa nãy cậu không nói?”
“Đương nhiên là tớ không thể nói rồi. Nếu Lâm Thành Nhân biết thì thể nào cũng gây khó dễ cho mà xem.”
Hạ Vân Linh cười một cái, trong đầu chợt lóe lên một ý niệm.
Do liên quan đến cuộc thi, cho nên Lưu Họa Y vẫn không tìm được việc làm, lần trước thật vất vả mới tìm được, nhưng bởi vì Hạ Vân Linh mà cô không thể đến được cuộc phỏng vấn .
Thời tiết bên ngoài cửa sổ rất đẹp, Lưu Họa Y ôm lấy túi giữ nhiệt ngồi trên ghế sô pha.
Hạ Vân Linh đi tham gia buổi liên hoan vũ hội, Lâm Thành Công cũng không biết đi nơi nào rồi, còn Lâm Thành Nhân, thời gian gần đây cô không quan tâm anh ta đã đi đâu cho lắm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!