Vũ Huy chỉ vừa đi, Lâm Thành Nhân đã trở về dáng vẻ lạnh lùng.
Thiên Cơ đến phía sau anh, mở miệng hỏi: “Cậu chủ thật sự cho anh ta điều kiện tốt như vậy cho anh ta? Tại sao chúng ta không thu mua công ty An Đạt luôn, chẳng phải như vậy sẽ có lợi cho sự phát triển trong tương lai hơn sao?”
Lâm Thành Nhân cười lạnh một tiếng, “Đối với nhà thiết kế ngạo mạn như anh ta thì thu mua không có tác dụng gì đâu. Nếu cứ tìm mọi cách để thu mua Công ty An Đạt thì e là bên đó sẽ lựa chọn chó cùng rứt giậu.”
“Chẳng qua là cậu ta quá để tâm đến những điều kiện tôi đưa ra, đối với cậu ta mà nói, bản hợp đồng này có quá nhiều lỗ hổng, nhưng cậu ta lại không xem kỹ. Nếu hôm nay cậu ta dẫn theo luật sư đến đọc kỹ hợp đồng, e là sẽ không dễ giải quyết đâu.”
mặt.
Thiên Cơ ngoan ngoãn ngậm miệng, ngưỡng mộ Lâm Thành Nhân ra
Quả nhiên là cậu chủ tài giỏi. Chơi đùa toàn bộ công ty An Đạt trong lòng bàn tay thật dễ dàng.
Đúng là thương trường cũng giống như chiến trường, chỉ cần không cẩn thận là sẽ tan xương nát thịt.
Thiên Cơ nghĩ xong thì bĩu môi, than thở bản thân không bằng Lâm Thành Nhân.
“Đúng rồi cậu chủ, gần đây cậu hai không đến công ty. Những tài liệu cần cậu hai xem đều được chuyển đến phòng Tổng giám đốc rồi, chuyện này ...” Thiên Cơ dè dặt.
Vừa mới nghe thấy ba chữ Lâm Thành Công, cơn giận của Lâm Thành Nhân lập tức bùng phát.
Đương nhiên nó không rảnh đến công ty rồi. Bây giờ nó không chìm trong say xỉn thì cũng là bận rộn với hoa thơm cỏ lạ bên ngoài. Làm gì còn thời gian quản lý chuyện công ty.
Không biết lúc đồng ý cho nó trở về nước, mình có bị điên hay
không?
Anh hít một hơi, “Mang qua đây.”
Mới chớp mắt đã đến cuối của tháng 11 rồi, càng ngày càng lạnh.
Những luồng gió cắt da cắt thịt ùa về thành phố. Người đi đường cũng vội vàng khoác lên chiếc áo lông dày dặn.
Thời tiết lạnh giá khiến thành phố Hồ Chí Minh vốn đang náo nhiệt lộng lấy bỗng nhiên trở nên vắng vẻ.
Những ngày gần cuối năm là khoảng thời gian bận rộn nhất của tập đoàn Khánh An. Lâm Thành Nhân bận đến không kịp thở, sứt đầu mẻ trán vì chuyện cổ phiếu tăng giảm vào cuối năm.
Đã có chủ đề và kế hoạch trang sức của quý 1, Vũ Huy xem xong thì bắt tay vào công việc phác họa.
Hai bên bàn bạc xong, quyết định sẽ tung ra mẫu đá quý đầu tiên của tập đoàn Khánh An vào ngày lễ tình nhân của năm mới.
“Cậu chủ, tôi đã liên lạc với bên quảng cáo rồi, đợi sau khi bản thiết kế của Vũ Huy hoàn thành, thì có thể bắt tay vào công việc thiết kế quảng cáo.”
Lâm Thành Nhân gật đầu, cây bút trong tay chuyển động không ngừng, anh đang chăm chú viết gì đó.
“Tuần sau có tiệc khiêu vũ cuối năm, lần này tổ chức sớm hơn mọi năm,
bạn nhảy của cậu chủ để tôi sắp xếp, hay là...?”
Lâm Thành Nhân tạm dừng, đặt cây bút trong tay xuống, nghĩ một lúc rồi nói: “Lúc đó tôi sẽ tự dẫn người đến tham gia.”
Thiên Cơ gật đầu.
Lâm Thành Nhân xoa xoa mi tâm, vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt.
Dạo gần đây mình hay đi sớm về muộn, thời gian gặp cô ấy cũng càng
ngày càng ít, tiệc khiêu vũ lần này mình sẽ dẫn cô ấy đi.
“Cậu chủ dẫn mợ chủ theo phải không? Nghĩ lại thì từ sau khi kết hôn,
cậu chủ và mợ chủ chưa bao giờ đi cùng nhau trước mặt mọi người, lần này
là một cơ hội tốt.”
Thiên Cơ kích động.
Anh ta luôn cảm thấy cách cậu chủ đối xử với mợ chủ rất đặc biệt, chỉ là
cậu chủ không nhận ra mà thôi.
Lưu Hoa Y?
Lâm Thành Nhân cau mày. Anh không định dẫn cô ra ngoài gặp mọi
người, anh không muốn, mà cô cũng không xứng đáng.
Nhưng nghĩ lại thì anh cũng không gặp cô nhiều ngày rồi.
Thậm chí anh còn không cảm nhận được hai người đang sống
chung.
Lâm Thành Nhân bận rộn đến không kịp thở, Lưu Họa Y cũng phải tăng ca, thức khuya vì đợt thi cuối kỳ.
Thời gian của hai người quá chênh lệch, không gặp nhau được, đương nhiên cũng bớt đi nhiều xung đột.
“Họa Y” Tiêu Thanh Lạc cất tiếng gọi Lưu Họa Y đang vội vàng đi trên đường.
Lưu Họa Y quay đầu, nhìn thấy cô ấy bèn vẫy tay chào.
“Cậu ôn thi thế nào rồi?” Tiêu Thanh Lạc ôm theo một đống sách dày cộm, có chút vất vả.
“Cũng tạm ổn, chắc sẽ không thi rớt.” Lưu Họa Y mỉm cười, trông cô vô cùng mệt mỏi.
Thức khuya mấy đêm, cuối cùng cũng viết xong luận văn mà giáo sư muốn rồi.
“Vậy tiệc khiêu vũ vào tuần sau thì sao, cậu đã chọn được bạn nhảy chưa?”
“Tiệc khiêu vũ?” Lưu Họa Y lắc đầu, cô bận đến chóng mặt, làm gì có thời gian quan tâm tiệc khiêu vũ gì nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!