Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Giám Đốc Và Tình Yêu Định Sẵn

Bên trong biệt thự trống rỗng chỉ còn lại một mình Đồng Lôi, nghe tiếng động cơ ô tô đi xa, khẽ thở dài, đứng dậy dọn dẹp sạch sẽ bát đũa trên bàn, hiện tại cô không muốn ăn nữa.

Đi cùng với anh thật sự là quá mệt mỏi, một tay vỗ trán, đứng trước cửa sổ lớn sát đất, hưởng thụ cảm giác ánh mặt trời xuyên thấu qua thủy tinh chiếu trên thân thể mình, những ngày qua thật giống như một giấc mộng.

Buổi tối không ăn, cũng không chờ Lục Tử Hiên trở về đã tắm xong, bởi vì bây giờ cô đã có kinh nghiệm, người đàn ông kia cho tới bây giờ đều biểu hiện không theo lẽ thường, mình cần gì phải y như đứa ngốc.

Lúc nửa đêm, lại bị một tiếng vang rối loạn đánh thức.

Cô chợt tỉnh lại, sát vách truyền đến tiếng bước chân nhốn nháo, phản ứng đầu tiên trong đầu Đồng Lôi chính là có phải có trộm hay không, không mở đèn, vén chăn lên rón rén sxuống giường.

Thuận tay lục lọi tìm một vật thích hợp cầm ở trên tay, để ngừa ngộ nhỡ…

Rõ ràng hai gian phòng cách nhau rất gần, Đồng Lôi lại cảm thấy như xa một thế kỷ vậy, bên tai âm thanh càng ngày càng gần, tay cô rỉ ra mồ hôi cũng càng ngày càng nhiều.

Rốt cuộc, lấy dũng khí, nhanh chóng mở cánh cửa phòng bên ra, giật mình kinh ngạc, âm thanh biến mất, đèn mở, bên trong phòng một người cũng không có, làm sao lại như vậy? Vừa rồi âm thanh nghe được rất rõ ràng.

Cho đến khi bên tai một lần nữa truyền đến âm thanh, Đồng Lôi mới giật mình, trong phòng tắm có người.

Trên thủy tinh hiện ra bóng dáng cao lớn của một người rất rõ ràng, Đồng Lôi nghiêng mình núp ở khung cửa bên cạnh, chờ khi bóng đen mở cửa sẽ đập mạnh vào cổ của hắn.

Thật may là Lục Tử Hiên phản ứng đủ nhanh, lắc mình một cái tránh khỏi công kích của cô, nhưng vì thân hình không vững, lập tức ngã xuống đất, nhưng bàn tay lại nắm thật chặt mắt cá chân của Đồng Lôi.

“A. . . . . .” Lúc nãy không đánh trúng, lần này muốn không đánh trúng cũng khó, Đồng Lôi nhắm mắt lại dùng sức đánh về phía mục tiêu đang nắm mắt cá chân của mình, trên chân cũng đá lung tung: “Mau buông ra, buông ra. . . . . .”

“Câm miệng!” Âm thanh yếu ớt nhưng lại khí phách mười phần khiến Đồng Lôi nhanh chóng thức tỉnh, bên chân một người đàn ông đang nằm, ánh mắt hung tợn bắn về phía cô, kinh ngạc nhìn cô, đây là tình huống gì, thế nào lại là anh? Đồng Lôi đã đoán sai, vội vàng vứt bỏ chứng cứ phạm tội trong tay.

“Tại sao là anh? Hơn nửa đêm anh phát ra một vài âm thanh kia, tôi còn tưởng rằng. . . . . .” Đồng Lôi khom người xuống muốn đở anh dậy, mới phát hiện trên mặt của anh cục xanh cục tím .

Hơi nhếch miệng, có lẽ từ trước tới nay chưa từng thấy anh chật vật như vậy.

Thấy Đồng Lôi cười, mơ hồ mang theo xem thường, Lục Tử Hiên tức giận từ từ đứng lên, sắc mặt vốn cũng không quá tốt, nay càng thêm đen, ánh mắt cũng lạnh đi rất nhiều.

“Sao nhìn thấy tôi như vậy, cô lại rất vui vẻ?” Giọng nói cực kỳ mất hứng.

Đồng Lôi nhịn cười, lắc đầu một cái: “Không có, anh đừng hiểu lầm.” Xoay người muốn rời đi.

Mới vừa bước ra một bước, cánh tay liền bị giựt mạnh: “Tôi nghĩ, chúng ta cần nói chuyện một chút!” Lời còn chưa dứt, Đồng Lôi đã bị anh kéo đến trước mặt, cự ly giữa hai người chỉ ngắn ngủi mấy tấc, hơi thở ấm áp của anh sphun trên mặt của cô.

“Anh muốn làm gì? Chuyện này cũng không thể trách tôi, là do anh ở bên này phát ra âm thanh làm cho người ta hiểu lầm, rõ ràng chính anh không đúng. . . . . .” Đồng Lôi nuốt một ngụm nước bọt, anh ta sẽ không đánh mình chứ?

“Ưmh. . . . . .” Lục Tử Hiên nhìn cô vẫn nói lảm nhảm, cánh môi màu hồng mở ra đóng lại tràn đầy hấp dẫn, cúi người ngậm, vốn chỉ muốn cho cô không nói nữa, nhưng hương vị ngọt ngào của cô vượt qua tưởng tượng của mình, không khỏi hôn sâu hơn.

Hai mắt Đồng Lôi vụt sáng lên, đây là tình huống gì?

Đang lúc Lục Tử Hiên muốn tiếp tục đi xuống, chân mày lại nhíu lại thật chặt, đáng chết, cô gái này nói thật không sai, dạ dày của anh hiện tại quả thật rất không thoải mái, chợt đẩy cô ra, trực tiếp sải bước đi vào toilet.

Đây lại là tình huống gì?

Thôi, hiện tại thừa dịp này nhanh đi ra ngoài, nếu không sẽ chạy trốn không được.

Trong nháy mắt cô muốn bước ra cửa phòng, trong phòng vệ sinh mơ hồ truyền đến một tiếng vang nặng nề, hình như không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp xông vào, chỉ thấy sắc mặt Lục Tử Hiên tái nhợt đang chống thân thể.

“Anh làm sao vậy? Sắc mặt sao lại trắng như vậy?” Đồng Lôi liền chạy đến trước mặt của anh, có chút quan tâm mở miệng, bỗng nhiên giống như là nghĩ đến cái gì: “Không phải vì giận dỗi nên ăn rất nhiều đồ không nên ăn chứ?”

Lục Tử Hiên xê dịch miệng, muốn nói điều gì lại không nói ra, đã bị cô đoán đúng, vì giận dỗi cô nên trong khách sạn một mình gọi một bàn thức ăn.

“Thật là tính tình như đứa bé.” Đồng Lôi lẩm bẩm, dìu anh ra khỏi phòng vệ sinh đi tới giường: “Cẩn thận một chút!” Cô đỡ anh đến bên giường, chuẩn bị để anh nằm xuống, vậy mà hai người mất trọng tâm ngã xuống giường, trong nháy mắt kia, mặt Đồng Lôi đỏ lên không còn hình dáng.

Cô vừa chuẩn bị rời khỏi thân thể của anh, Lục Tử Hiên đột nhiên ôm eo của cô: “Đừng cử động, giúp tôi.”

Đột nhiên nghe lời nói dịu dàng của anh, nét mặt Đồng Lôi càng thêm ngượng ngùng khó chịu.

“Đừng làm rộn, tôi đi lấy thuốc cho anh.” Đồng Lôi đẩy anh ra, thật nhanh chạy ra khỏi phòng của anh.

Nhìn bóng lưng cô, miệng Lục Tử Hiên nhếch lên một nụ cười.

Ngoài cửa phòng, Đồng Lôi hung hăng vỗ vỗ gò má đỏ lựng trên mặt, lúc nãy là thế nào, thiếu chút nữa rơi vào, anh thật không hổ danh là đối tượng mà các cô gái đổ xô chạy theo, hung hăng bấm chính mình một cái, trong lòng âm thầm cảnh cáo: “Đồng Lôi, không cần mong đợi cái gì nữa.”

Khi cô lấy thuốc đi vào, Lục Tử Hiên đã nằm trên giường, đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm vào cô: “Sao cô đi lấy thuốc lâu như vậy?”

Giống như là quyết tâm kiên định, Đồng Lôi không để ý tới anh, chỉ rót một ly nước, đưa cho anh, vẻ mặt vẫn luôn lạnh lùng, so với lúc nãy tưởng như hai người, nhìn anh uống xong thuốc, dọn dẹp một chút rồi xoay người muốn rời đi, lại bị một bàn tay ấm áp bắt được, biểu hiện của cô làm cho anh không khỏi hoảng hốt: “Cô ở lại cùng tôi?”

“Anh cũng không phải là đứa bé.” Bất đắc dĩ đẩy cái tay đang nắm lấy tay của mình, đáng tiếc hình như Lục Tử Hiên quyết tâm không muốn để cô đi: “Tôi là bệnh nhân, cô phải chăm sóc tôi.” Lúc cô chưa kịp phản ứng đã dùng sức kéo cô vào trong ngực của mình.

“Á. . . . . .” Đồng Lôi giãy giụa.

“Đừng động!” Âm thanh cảnh cáo tràn đầy hơi thở nam tính vang lên ở bên tai, mặt Đồng Lôi lập tức đỏ lên, bây giờ là tình huống gì đây?

“Anh làm gì thế? Mau buông tôi ra?” Không giãy dụa nữa, giọng nói ngược lại bình thản rất nhiều.

“Ngủ. . . . . .”

“Hả. . . . . . Ưmh” Lục Tử Hiên cúi người hôn cô, môi mỏng bá đạo khạc ra mấy chữ: “Cô tiếp tục nói, tôi liền tiếp tục hôn.”

Đồng Lôi lập tức che miệng, lắc đầu một cái, yên tĩnh nằm trong ngực của anh.

 

Ánh mặt trời lộ ra, Lục Tử Hiên lẳng lặng nhìn cô gái trong ngực.

Ngón tay thon dài xẹt qua gương mặt trắng nõn của cô gái, nghĩ tới chuyện xảy ra trong một tháng này, coi như cũng là vì tiền, nhưng không có cô gái nào nguyện ý chăm sóc anh, nấu cơm cho anh, nhẹ nhàng nói nhỏ: “Có lẽ chúng ta có thể chung sống thật tốt.” Thời điểm anh hôn một cái trên môi cô, Đồng Lôi mới nhíu mày một cái, mơ mơ màng màng mở mắt ra, một đôi mắt mê hoặc lòng người đang ở trước mặt.

Trong lòng cả kinh, chợt mở mắt ra: “A ——” Dùng sức lấy chân đạp một cái, Lục Tử Hiên đẹp đẽ lăn xuống dưới giường: “Anh…tại sao anh ở trên giường của tôi?” Đồng Lôi liếc mắt nhìn y phục trên người, mới nặng nề thở phào một cái, lập tức ôm chặt chăn lại, chỉ vào đầu sỏ gây chuyện ở dưới đất.

“Làm ơn đi tiểu thư, nơi này là phòng của tôi đấy?” Lục Tử Hiên thật không nghĩ qua mình sẽ có một ngày bị phụ nữ đá xuống giường, ai oán đứng lên, bò lên giường.

“Cái gì?” Đầu óc Đồng Lôi không khỏi nóng lên, mặt cũng đỏ, một màn tối hôm qua giống như đèn chiếu phim thoáng qua ngay trước mắt: “Ai cho anh nhìn tôi đắm đuối như vậy.” Đồng Lôi lẩm bẩm, mắt không dám nhìn thẳng Lục Tử Hiên, tối hôm qua, bọn họ kết hôn lâu như vậy, lần đầu tiên cùng giường, mặc dù không xảy ra chuyện gì.

Lục Tử Hiên tò mò nhìn chằm chằm cô, bàn tay quơ qua quơ lại trước mắt cô, khóe miệng nhếch lên, trêu ghẹo nói: “Này, cô đang nghĩ tới cái gì vậy? Sao mặt cô đỏ rần vậy?” Chợt muốn trêu cợt sự kích động của cô: “Không phải đang nghĩ đến cái gì không nên nghĩ chứ?” Cố làm ra vẻ mập mờ.

Quả nhiên Đồng Lôi giống như bị giật điện, mặt càng thêm đỏ, thế nhưng hình như anh không có ý bỏ qua cho cô, ôm chầm cô, ở bên tai cô thổi gió nóng: “Bây giờ có phải cô rất muốn không?”

“Lưu manh, tôi mới không có!” Đồng Lôi đẩy lồng ngực anh ra, người đàn ông này thật là không biết xấu hổ, lời nói lộ liễu như vậy mà cũng có thể mặt không đỏ tim không đập nói ra.

“Lưu manh, cô thật không muốn. . . . . .” Lục Tử Hiên cười tà mị.

“Không muốn?” Đồng Lôi bi thương nhìn anh: “Lục Tử Hiên, đừng tưởng rằng người phụ nữ nào cũng đều thích leo lên giường của anh, chẳn lẽ vì chán ghét tôi mà có thể nhục nhã tôi như vậy sao?”

Phẫn hận vén chăn lên, căn bản bọn họ nói chuyện không hợp, mỗi lần nói chuyện phiếm cũng là mình tự rước lấy nhục.

Thời điểm cô sắp rời đi, Lục Tử Hiên liền đứng dậy, từ phía sau ôm thân thể của cô, đặt cằm trên vai của cô, giọng nói mềm mại: “Lôi Lôi, có lẽ giữa chúng ta có thể thử một lần.”

Lôi Lôi? Lúc nào thì anh gọi cô ôn nhu như vậy: “Anh đang nói đùa với tôi phải không?”

Cánh tay Lục Tử Hiên ôm cô bất giác nới lỏng, quay người cô lại, đôi mắt vội vàng nhìn cô: “Không phải vậy, tôi không biết mình có thể yêu em hay không, nhưng ít nhất hiện tại tôi không cách nào chán ghét em, nếu số mạng đã như thế, sao chúng ta không thử chung sống hòa hợp?”

“Tôi vẫn luôn muốn cùng anh chung sống thật tốt nhưng là anh một mực bài xích tôi.” Lời nói Đồng Lôi giống như nước lạnh tưới xuống, cô đây là có ý gì, là đồng ý hay không đồng ý, nhưng điều cô nói toàn bộ đều là sự thật.

Lục Tử Hiên bi thương, ngay cả Đồng Lôi đi lúc nào cũng không biết.

Khi Đồng Lôi chuẩn bị xong bữa ăn sáng, Lục Tử Hiên cũng chưa ra ngoài, cô biết những lời mình mới vừa nói xong có chút quá mức, anh ghét mình, ghét người khác an bài hôn nhân của anh, điều này mình có thể hiểu, dù sao không có người nào có thể cả đời đều không phạm sai lầm.

Buông vật trong tay xuống, mở cửa phòng của anh ra, Lục Tử Hiên còn đứng ở nơi đó, không nhúc nhích: “Sao anh còn chưa rời giường, anh không cần đi làm nữa sao? Nếu bữa sáng bị nguội tôi cũng mặc kệ đó!” Trong khi nói chuyện, đã tự chọn một bộ quần áo từ trong tủ mỉm cười đưa cho anh.

“Tôi dậy ngay đây.” Trong nháy mắt Lục Tử Hiện kịp phản ứng, nhận lấy quần áo, nhẹ nhàng hôn lên má cô, được như ý khóe miệng liền giương lên một đường cong hấp dẫn.

Đồng Lôi bất đắc dĩ lắc đầu, người đã lớn như vậy, sao còn giống như một đứa trẻ.

Trên bàn ăn.

Lục Tử Hiên vì sự phục vụ tận tình của Đồng Lôi, ánh mắt tà mị vẫn không hề rời khỏi cô, nhìn cô chăm chú làm cả người cô không được tự nhiên, Đồng Lôi thật sự nhịn không được, đẩy cái chén qua.

“Sao em ăn ít như vậy?” Nhìn cô đẩy cái chén qua, Lục Tử Hiên nghi ngờ mở miệng: “Đồ ăn rất ngon mà? Sao không ăn nhiều một chút, xem em gầy như vậy!”

Vừa nói vừa gắp miếng sandwich đặt vào tay cô.

“Không có khẩu vị, anh muốn biến người ta thành bộ dạng một con khỉ tham ăn sao? Tôi đi làm trước đây.” Thật sự không muốn nhìn anh đừa giỡn, Đồng Lôi thay đổi quần áo liền ra cửa.

Cầm túi xách lẳng lặng đi trên đường, trong đầu vẫn còn đang đánh giá lời nói của Lục Tử Hiên lúc sáng: “Có lẽ chúng ta có thể thử một lần.” Thử một lần, thử thế nào? Ngửa đầu hít một hơi thật sâu.

Bên chân, một chiếc xe thể thao chợt dừng lại.

“Lên xe, tôi đưa em đi.” Âm thanh dịu dàng truyền đến, Đồng Lôi dừng bước lại, Lục Tử Hiên đang ngồi ở trong xe mỉm cười nhìn cô.

Thân thể run lên, anh như vậy làm cho cô thật sự không tiếp thu nổi, dưới chân không dừng lại, đi thẳng về phía trước.

Nhìn cô không có ý lên xe, Lục Tử Hiên cởi dây an toàn xuống thật nhanh sau đó nhảy xuống xe: “Tôi đưa em đi, nơi này không có xe.” Bắt được cổ tay của cô, không chút do dự nhét cô vào trong xe.

Đồng Lôi cau mày: “Tôi đã quen rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!