Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Giám Đốc Và Tình Yêu Định Sẵn

Trong đêm tối, tiếng động cơ ô tô bay về phía chân trời.

Bên trong xe, Lục Tử Hiên có chút phiền não, nước mắt của cô gái kia có ảnh hưởng đến anh, giữa bọn họ chỉ nên có thù hận, lúc nào thì lại toát ra loại tình cảm cao độ kia rồi.

Tiếng chuông điện thoại di động trong túi đột nhiên vang lên, Lục Tử Hiên giật mình, cầm lên.

“Lục công tử, thật sự sẽ không nói xạo chứ.” Trước sau như một, điện thoại vừa tiếp thông, bên kia liền truyền đến âm thanh trêu chọc của Trác Nhiên.

“Yên tâm, đang đến.” Cúp điện thoại, thật nhanh chuyển động tay lái.

Bên trong quán bar sang trọng.

“Hi, Hello, Lục công tử của chúng ta, cậu rốt cuộc cũng tới rồi? Trễ như thế mới đến, có phải ở cùng vợ hay không?” Một người vóc dáng cao lớn, thanh niên trẻ tuổi tuấn mỹ khác thường, tà mị tựa vào ghế sa lon bằng da thật, trong ngực trái ôm phải ấp* , đối diện với anh ta, Lục Tử Hiên lạnh lùng ngồi xuống, tréo hai chân, cằm khẽ nhếch, trên ngũ quan rõ ràng mang theo tâm tình không vui.

*Trái ôm phải ấp: mỗi tay ôm một cô

Trác Nhiên cười ha ha, trong âm thanh kèm theo tà mị, ở trên người của cô gái môi mỏng gặm cắn, tiếp theo lại ghé vào bên tai cô gái trêu chọc.

“Người nào chọc giận Lục công tử của chúng ta vậy… sẽ không phải là chị dâu xinh đẹp của tôi chứ.” Trác Nhiên khẽ đứng dậy, mắt đẹp nheo lại, đẩy người đẹp qua một bên, sau đó cười đùa đốt một điếu thuốc lá, hít một hơi thật sâu, từ từ nhả ra khói mù.

Lục Tử Hiên lập tức quăng tới anh ta tia nhìn cảnh cáo: “Không cần nói tới cô gái đó, thật là ngán!” Khi đang nói chuyện, trong ánh mắt không che dấu hết vẻ chán ghét.

“Thế nào, tôi thấy quá thanh thuần, quá xinh đẹp, chẳng lẽ không hợp khẩu vị cậu, cũng chỉ là thế, nhưng Lục công tử của chúng ta cho tới bây giờ đều không chơi phụ nữ đàng hoàng.” Trong phòng bao tràn đầy giọng cười phóng đãng của Trác Nhiên.

“Phụ nữ đang hoàng, hừ, dựa vào cô ta, tôi xem là với cao.” Lục Tử Hiên cười khẽ, uống một hơi cạn sạch rượu đỏ trong ly, phụ nữ trêu chọc đàn ông, thế nào lại là phụ nữ đàng hoàng.

“Không thể nào, nhưng theo tôi được biết, tiểu thư Đồng gia rất gia giáo, cho tới bây giờ cũng không có scandal nào, là đối tượng mà không biết bao nhiêu thanh niên đẹp trai tài giỏi theo đuổi, sao đến trong miệng cậu lại thành ra không chịu nổi vậy.” Lời nói của Trác Nhiên cũng rất có lý, trước khi hai nhà Đồng Lục kết thân cũng không có bao nhiêu người biết mặt của tiểu thư Đồng gia.

“Cậu thì biết cái gì, một cô gái vì tiền có cái gì tốt?” Ánh mắt lạnh lùng của Lục Tử Hiên tập trung nhìn Trác Nhiên, trên mặt không che dấu sự khinh miệt.

“Tử Hiên, sao cậu lại ghét cô ấy, không phải là bởi vì. . . . . .” Nhìn nét mặt anh, Trác Nhiên giống như phát hiện ra cái có thể nhạo báng anh rồi, hiện tại anh ta hình như rất ưa thích chuyện cười của anh.

“Nhưng, cậu rốt cuộc muốn nói điều gì?” Lục Tử Hiên cảnh giác nhìn anh ta, liền thử nhìn nét mặt của anh ta một chút .

Trác Nhiên càn rỡ cười to, thân thể hơi nghiêng về phía trước: “Tử Hiên, theo tớ được biết, cô gái kia sắp trở về rồi.” Trác Nhiên cầm chai rượu lên, rót rượu vào trong ly của anh.

Lục Tử Hiên sửng sốt một chút, sau đó bật cười: “Nhưng, cậu nói cho tớ biết những chuyện này làm gì? Nếu như mà tớ không có nhớ lầm, ban đầu chính cô ấy muốn rời khỏi tớ.”

“Cậu không sợ cô ấy trở lại tìm cậu sao, huống chi nhìn tình huống trước mắt, cậu sẽ tiếp nhận cô ấy sao?” Trác Nhiên nhấp một ngụm rượu, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.

Lục Tử Hiên lắc đầu một cái, dựa thân thể vào ghế sa lon, uống một hớp rượu đỏ vào trong miệng, đầu cũng đang xoay chuyển thật nhanh ——

Cô gái kia muốn trở về rồi sao? Nhưng cô đã từng rời khỏi anh rất tàn nhẫn? Một năm trước, nước Mĩ

Giữa trưa trong sân bao phủ một màu trắng tĩnh lặng dưới ánh mặt trời, gió nhẹ thổi qua, cánh hoa màu hồng bay lượn khắp nơi, làm tăng thêm nét đồng thoại cho khung cảnh trong sân.

Trên sân cỏ trước biệt thự, một cô gái mặc áo chiffon màu trắng và quần lụa mỏng, có chút lòng không yên cúi đầu, tản bộ, đưa lưng về phía ánh mặt trời không thấy rõ nét mặt của cô.

Dưới tàng lá cao lớn của cây hòe, cô chậm rãi dừng chân lại, giang hai cánh tay, cảm thụ cảm giác gió xuyên qua nhánh cây thổi tới trên mặt, có lẽ cánh hoa có ít nghịch ngợm, tung bay xuống gương mặt hoàn mỹ của cô gái.

Loại cảm giác ấm áp này không nói rõ được.

“Tiểu Mạt, đang suy nghĩ gì đấy?” Lục Tử Hiên đứng dậy, từ phía sau ôm lấy người cô, tham lam phả hơi thở vào giữa cổ cô: “Tiểu Mạt, anh thật sự rất yêu em!” (Ed: ôi, sao không dành cho Đồng Lôi của chúng ta chút dịu dàng này chứ….><)

Cô gái không nói gì, con ngươi đen nhánh đón lấy ánh mặt trời khẽ nheo lại, tựa đầu vào trước ngực của anh, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, vì vậy, cánh tay người đàn ông ôm cô càng chặt hơn.

“Tử Hiên. . . . . .” Thật lâu, cô gái nhẹ nhàng kêu người đàn ông một tiếng, xoay người lại.

“Thế nào?” Người đàn ông khẽ cúi đầu, hôn lên trên đôi môi xinh đẹp của cô.

Miệng cô gái khẽ giật giật, mày nhíu lại, hình như muốn nói điều gì, nhưng làm thế nào cũng nói không nói ra được.

“Thế nào?” Người đàn ông lo lắng nhìn cô gái.

Cô gái lắc đầu một cái, hai cánh tay vòng trên cổ người đàn ông thật chặt, hơi thở ấm áp mang theo sức quyến rũ mê hoặc nguy hiểm đến chết người phả vào bên tai người đàn ông: “Tử Hiên, em cũng rất yêu anh!” Nhón chân lên, hôn lên môi mỏng của người đàn ông.

“Em đúng là một tiểu Yêu Tinh.” Người đàn ông hôn sâu hơn, khóe miệng nhếch lên, ôm lấy cô gái, sau đó sải bước đi tới biệt thự cách đó không xa.

“Tử Hiên. . . . . .” Trên giường lớn, cô gái nhẹ nhàng rúc vào trong lồng ngực to lớn của người đàn ông, vô cùng nhớ nhung dùng ngón tay vuốt nhè nhẹ, dưới sợi tóc ướt, mắt đẹp có chút ảm đạm.

Người đàn ông cứng rắn đặt cằm trên đỉnh đầu cô gái, sờ tới sờ lui, giống như là đang cầm bảo bối yêu thích, hôm nay cô có chút kỳ quái, hình như có lời gì muốn nói: “Em muốn nói gì?”

“Tử Hiên, em. . . . . . em muốn rời khỏi nơi này. . . . . .” Cô gái hất mặt, ánh mắt mang theo một tia thâm ý, nhìn xuống phong cảnh phía xa, trong giọng nói của cô mang theo áy náy sâu sắc.

“Tiểu Mạt. . . . . .” Người đàn ông có chút không dám tin mở miệng, anh không thể tin được, cô muốn rời khỏi anh: “Em không phải đã nói, muốn đi cùng với anh sao? Chẳng lẽ đều là giả sao?” Gầm thét, âm thanh có chút nghẹn ngào, chẳng lẽ giữa bọn họ tất cả đều là giả sao?

“Tử Hiên, không nên như vậy, em có lý tưởng của chính mình, em không muốn buông tay.” Tay thon của cô gái vuốt nhè nhẹ gò má người đàn ông, đó là lý tưởng của cô, cô không muốn từ bỏ.

“Vậy anh tính là gì? Chẳng lẽ còn kém hơn giấc mộng của em sao?” Nghe lời nói như vậy, lòng của người đàn ông giống như là bị quất mạnh, chợt ôm cổ cô gái, hung hăng in trên môi cô.

Đêm đó cô gái không giữ người đàn ông lại, bởi vì, đối với phụ nữ mà nói, cô quá mức tự tin, cô cho là cho dù cô đi nơi nào, đàn ông đều sẽ ở nguyên chỗ đó đợi cô.(Ed: tự tin quá đáng, nếu biết anh Tử Hiên không chờ chắc nàng ta tức ói máu quá…hehe…)

 

Chương 16: Thật sự không giống cô

“Wey wey Wey” Trác Nhiên bắt được cánh tay Lục Tử Hiên chuẩn bị rót rượu, liếc qua mấy bình không trên bàn không biết có từ đâu.

“Này, Lục công tử, không nghĩ tới cậu uống toàn bộ rượu ở đây, thật không biết hôm nay là cậu mời tớ uống rượu, hay là mời tớ tới nơi này xem cậu uống rượu?” Giọng nói y như trẻ con, thật giống như bị bao nhiêu uất ức.

Lục Tử Hiên dùng ánh mắt giết người hung hăng nhìn chằm chằm Trác Nhiên, chỉ kém không có bẻ đầu của cậu ta xuống làm bóng đá, tiểu tử này luôn thích làm ngược lại anh, đang nghĩ không biết vì sao lúc đầu lại nhận cậu ta là anh em .

Trác Nhiên lạnh lùng đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu, ngửa đầu tựa vào trên lưng sofa, từ từ khạc ra khói mù, phất tay đuổi mọi người trong phòng bao ra ngoài.

Nhỏ giọng nói ra:

“Là chủ ý của lão gia tử*?”

*Lão gia tử: ông nội (ed: để “lão gia tử” câu văn nghe xuôi tai hơn)

“Đúng, tớ cũng cảm thấy kỳ quái, cậu không phải là nói cô gái kia rất an phận sao? Tại sao ông cụ tình nguyện buông tha Đồng thị, lại muốn tớ cưới cô ta?” Vừa nói xong một ly rượu lại xuống bụng.

Trác Nhiên từ từ ngẩng đầu, nhưng có chút không tin bấm rơi thuốc lá trong tay: “Tớ nói Lục công tử của chúng ta sao lại kết hôn liền như vậy, thì ra thật sự là do lão gia tử ra lệnh.” Lục Tử Hiên nghe sự trêu chọc ấy sao mà chói tai, mắt lạnh nhìn về phía cậu ta.

Ngó lơ, thuận tay rót một ly rượu, chất lỏng màu đỏ tươi chảy xuôi ở giữa, khóe miệng nhếch lên, một ly vào bụng: “Cho nên cậu mới đối xử với cô ấy như vậy, muốn cô ấy tự rời đi sao?”

Lục Tử Hiên không nói gì, nhưng khóe miệng anh thoáng cười lại chứng minh lời nói của Trác Nhiên, có lẽ anh hiểu được tại sao bọn họ là anh em, chỉ vì bọn họ hiểu rõ nhau.

Ngồi thẳng người: “Cậu thật sự tính toán làm như vậy, đây cũng không phải là phong cách của cậu, từ trước đến giờ đều là thương hương tiếc ngọc, cậu thật nhẫn tâm.” Ngay cả cách làm của anh cũng có thể đoán, trong lòng không khỏi thở dài, tiểu thư Đồng gia đụng vào phải họng súng rồi, không biết là dạng phụ nữ gì, bị tiểu tử này làm hại chẳng phải đáng tiếc sao.

“Thế nào, đau lòng sao?” Lục Tử Hiên chế giễu nhìn bộ dạng người đàn ông trước mặt, còn chưa có gặp qua cô gái kia, thế nào lại bất bình thay cô.

Trác Nhiên khẽ lắc đầu: “Tớ không dám, nhìn bộ dạng này của cậu giống như muốn giết chết tớ, tớ còn muốn sống thêm vài năm nữa, hơn nữa, nếu tớ chết, những người đẹp này không phải sẽ khóc dìm sạch cả thành phố A này sao?” Một cái chân đặt ở trước sô pha trên khay trà, nhàn nhã lắc lư.

“Tớ khuyên cậu đừng gặp cô gái kia, thủ đoạn của cô ấy cũng không phải vừa, tất cả mọi người trong nhà tớ đều bệnh vực cô ấy, ngay cả anh trai tớ không thích phụ nữ mà cũng không ngoại lệ.” Lúc Lục Tử Hiên nói câu này, không chú ý tới giọng điệu của anh rất là chua.

“Thật sao?” Trác Nhiên có chút hoài nghi liếc anh một cái, trong lòng không ngừng tính toán, lúc nào có cơ hội nhất định phải gặp xem thử, nghe được chua xót trong lời nói của anh, cười tà mị.

Tia nắng ban mai vừa lộ ra, chân trời ửng sáng, trong không khí có mùi vị của hoa lá và cỏ xanh.

Đồng Lôi cố hết sức đứng dậy, lắc đầu một cái, đi tới phòng tắm, trong kính là gương mặt tái nhợt, con mắt sưng vù, chứng tỏ rằng tối hôm qua trôi qua không chút dễ dàng.

Ban đầu có lẻ mình không nên thỏa hiệp, gả cho anh căn bản là một sai lầm.

Sương mù tràn ngập cả gương, thở dài, đưa tay xóa sạch lớp sương mù bấm nút xả nước, tỉ mỉ rửa mặt mình, vì che giấu khuôn mặt nhếch nhác, nên trang điểm nhàn nhạt.

Khi cô tới công ty, vừa tới cửa thì có mấy đồng nghiệp quăng ánh mắt hâm mộ về phía cô, làm hại cô không biết vì sao.

Hôm nay không khí sao lại kỳ quái như vậy, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Không phải là phát hiện ra thân phận của mình rồi chứ, ôi, được sống cuộc sống của người bình thường mấy ngày nữa đây?

“Lôi Lôi. . . . . . hôm nay cô thật xinh đẹp!” Nữ Giáp nịnh nọt khích lệ Đồng Lôi một câu.

“Cám ơn!”

“Lôi Lôi, mời cô ăn!” Đôi tay nữ Ất đưa đến một túi đồ ăn vặt.

“Không. . . . . . Tôi không ăn.”

Trên mặt Đồng Lôi hiện ra một tia chua chát, có chút không quen chào hỏi, những người này không phải ở phòng thị trường sao, mặc dù cùng một công ty, nhưng lại không quen, mới vài bước ngắn ngủi mà trên tay đã chất đầy nhiều thứ.

“Ngày hôm qua thật là quá hạnh phúc ——” Phía trước, trong đám người, âm thanh của một nữ hoa si vang lên trước mặt cô, mặt Đồng Lôi lập tức tối lại, đã nói mà, hôm nay sao người của công ty đều quái quái, thì ra là cô ấy giở trò quỷ.

“Thật hâm mộ các cô!” Một đám nữ hoa si vẫn không quên phụ họa với tiểu Vi.

“Tiểu Vi.” Đồng Lôi cắn răng nghiến lợi gọi tên của cô.

“Lôi Lôi, cô tới đây.” Trong nháy mắt tiểu Vi thấy Đồng Lôi liền chạy tới, tâm tình của cô nhìn qua không tệ.

Nhìn thấy sắc mặt tối thui của Đồng Lôi thì chân mày của cô nhíu lại, không suy nghĩ nói: “Lôi Lôi, cậu không vui sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!