CHƯƠNG 288
Đôi mắt của Mạc Tư Quân giống như than củi tinh hồng đang được đốt cháy, lúc ánh mắt đảo qua, dường như là Triều Thế Minh cảm thấy gương mặt của mình bị thiêu đốt.
“Tôi thật sự rất bất ngờ, Triều tổng rất thích quản chuyện của người khác.”
Triều Thế Minh cười lạnh một tiếng: “Chỉ cần là chuyện của cô Đường thì tôi cứ muốn quản đó, sao nào? Mạc tổng không dám trực tiếp trả lời câu hỏi lúc nãy của tôi à?”
Ánh mắt lạnh như băng rơi ở trên mặt Triều Thế Minh: “Xin chú ý cách dùng từ của anh, cô ấy không phải là cô Đường, cô ấy là mợ Mạc.”
Triều Thế Minh nở nụ cười, dùng chiếc khăn vuông vức trắng tinh lau má trái của mình vừa mới bị Mạc Tư Quân đánh cho một quyền, trên mặt là biểu cảm quyết chiến đến cùng.
“Nếu như tôi nhớ không lầm, lúc đầu trong hôn lễ của các người, là do chính miệng anh đã nói anh mãi mãi không thừa nhận cô ấy là mợ Mạc. Cho nên, anh cũng đã nhiều lần yêu cầu người ở bên cạnh không được phép gọi cô ấy như thế. Sao vậy, bây giờ thay đổi rồi à?”
“Đây là chuyện giữa chúng tôi, cũng coi như là chút tình thú giữa vợ chồng chúng tôi, Triều tổng là người độc thân, không thể hiểu nổi cũng chắc là một chuyện bình thường thôi.”
Biểu cảm trên mặt của Triều Thế Minh càng ngày càng khó coi, nhiệt độ trong mắt cũng từ từ hạ xuống.
“Bộp!”
Chiếc khăn vuông bị anh ta ném lên trên mặt bàn.
Mạc Tư Quân chỉ lạnh lùng liếc qua, chậm rãi chờ đợi câu nói tiếp theo của Triều Thế Minh.
“Vậy thì họ Triều tôi ngược lại cũng rất tò mò, nghe thấy lời nói lúc nãy của Mạc tổng, hình như là trong lòng của anh có tình cảm với cô Đường? Nếu đã như vậy, thế thì tối nay cô ấy gặp phải chuyện như thế, anh định đưa cô ấy đi mà đồng thời không làm gì?”