Dịch Tân là người như vậy, ánh mắt anh không biểu hiện gì nhưng tùy lúc, lại thể hiện trăm loại ý nghĩa, cũng chỉ xem ngươi có thể chịu đựng được hay không. Mà người bình thường, cực kỳ rõ ràng, không thể chịu đựng được; lại cực kỳ rõ ràng, vị trưởng phòng kia là một trong số những người bình thường đó. Tuy sợ hãi nhưng hắn không cam lòng vì vậy mà vùng vẫy giãy chết, “Tổng giám đốc, thực xin lỗi, trong nhà có chút việc, tôi không thể vắng được.”
Vị trưởng phòng kia giải thích như vậy, kỳ thật là rất sứt sẹo. Không chỉ anh mà mọi người nghe xong đều sinh lòng phiền chán. Trong nhà có việc? Trong thời gian đi làm nhà hắn có việc? Chẳng lẽ hắn định nói trong thời gian ở công ty hắn lại đi giải quyết việc riêng? Nghĩ đến đây mọi người nhìn hắn vừa thương hại lại khinh bỉ. Nếu còn ở đây hắn, nhất định là lành ít dữ nhiều, mà chạy trời không khỏi nắng! Nhưng, sự việc lại phát triển lại ngoài dự kiến của mọi người. Dịch Tân miễn cưỡng nhìn hắn, hỏi, “Trong nhà chuyện gì? Phu nhân, hay vẫn lại là con cái?” [http://diendanlequydon.com/]
Lúc này, mọi người không thể tin nhìn người đàn ông ngồi trên ghế chủ tịch, ——Trời đất chứng giám, người đàn ông này chưa từng có quá nhiều nhẫn nại như vậy. Nhưng, cũng không có ai dám đoán mò suy nghĩ của anh—— vẫn là câu nói kia, có lẽ, cái “Cảm xúc không tốt” cũng chỉ một loại biểu hiện. Vị trưởng phòng kia càng không rõ tâm tình của Dịch Tân vào giờ phút này, nhưng cũng không biết nên ứng phó như thế nào, chỉ có thể kiên trì thành thật trả lời, “Là… Là chuyện của vợ tôi.”
“A….” Dịch Tân nghe xong, tùy ý phát ra một tiếng, trong lòng mọi người nhất thời rùng mình, lại nghe anh tiếp tục lười biếng nói, “Vợ là để yêu thương, nên cần chút thời gian.”
Những lời này nói ra mọi người đều biết vị tổng giám đốc trước kia đã trở lại rồi, mà vị trưởng phòng kia cũng sống sót rồi!
***
Tân Hoành sau khi tỉnh dậy liền dọn dẹp, tùy ý cầm lấy đồng hồ xem, đã là giữa trưa 12 giờ. Nhất thời có chút hổ thẹn. Mấy ngày này, cô cơ hồ mỗi ngày đều tỉnh dậy vào lúc này. Nguyên nhân chủ yếu vẫn là do người đàn ông kia… Dụ dỗ, thật quá mức mãnh liệt.Anh cứ như ăn phải tình dược… Bọn họ như đang trong thời kỳ tân hôn vậy. Ban đêm bị anh trêu chọc cô đều không có biện pháp chống cự. Hơn nữa, Dịch Tân rất giỏi về việc bắt tâm lý người khác. Cực kỳ rõ ràng, anh vừa mới mở lòng với Tân Hoành, đây chính là thời điểm tốt nhất, vì thế, Dịch Tân liền không hề ngần ngại lợi dụng rồi. Ngoại trừ buổi tối, có khi, sáng sớm nếu anh có việc cần ra ngoài, cô rời giường giúp anh đeo cà- vạt hay gì đó, anh sẽ đột nhiên ôm cô trêu chọc một trận, sau đó hai người lại trở về trên giường. Cô vốn thường hay ngủ không sâu, nhưng bị anh lăn qua lăn lại nên lúc anh ra ngoài cũng không hay biết gì.
Tự mình nhớ tới lại có chút buồn cười, Tân Hoành lắc đầu, chuẩn bị xuống lầu. Dịch Tân chắc sắp về rồi. Gần đây, anh mỗi ngày đều về nhà cùng cô ăn cơm trưa, nên cô cũng không suy nghĩ gì mà trong lòng lại nhớ đến Điềm Điềm. Nàng nghĩ, vợ chồng sinh hoạt, hẳn là như vậy. Nhiều lần, buổi tối cô cùng anh ở cùng một chỗ, giống như không để ý nói, “Em trước kia làm đồ ăn khá tốt, những món ăn gia đình, chỉ cần anh nói tên em đều có thể làm.”
Cô nghĩ, cô ám chỉ cũng rõ ràng rồi, chỉ còn nước không trực tiếp hỏi anh thôi, “Anh có muốn ngày mai em làm thử hay không?”
Người nào đó biết rõ ý của cô nhưng lại vờ như không biết. Anh hơi hơi híp con mắt, giống như đang thật sự tự hỏi lời của cô, nhưng mà, suy nghĩ xong kết quả lại là, “Cho nên, em là đang ám chỉ, em đặc biệt thích ăn, lại ăn được đặc biệt nhiều?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!