Hà Biên Thu cố ý không vào phòng riêng mà ngồi bên cạnh sân khấu ồn ào, uống nước chanh. Đi chung với hắn là bạn học thời đại học, hai người chơi rất hăng say, kêu rượu, tìm em gái, sau đó cố gắng không đếm xỉa đến Hà Biên Thu.
Nhưng mà đại Boss vẫn là đại Boss, ngồi đây mà vẫn không nhiễm sự ồn ào náo động, vẫn xuất thần thoát tục, tỏa sáng lấp lánh như cũ, thu hút nhiều em gái tới bắt chuyện.
"Thật sự không nên dẫn cậu tới đây, nhân khí của hai chúng tôi đều không còn. Thà cậu nói cậu đùa cũng được, đằng này không làm gì cả, cứ ngồi vậy là có ý gì hả?"
"Có ngồi nhưng không có ý gì." Hà Biên Thu đáp lại một câu, hai người họ chơi là được rồi, đừng để ý đến hắn.
Lúc này lại có hai người đẹp tới bắt chuyện với Hà Biên Thu, cười hihi haha gọi hắn là trai đẹp, hỏi hắn có thể khiêu vũ với mình hay không. Các người đẹp còn cố ý đứng đối diện Hà Biên Thu, lộ ra da thịt trắng như tuyết với những đường cong trên "đường nghề".
Hà Biên Thu mắt không tiêu cự nhìn ca sĩ trên sân khấu, ngồi im như tượng đá. Hai người đẹp kia lung túng đứng đó một lát, cuối cùng biết điều mà chạy đi.
"Tôi muốn đưa cô ấy về..."
Dường như Hà Biên Thu nghe thấy giọng nói của Tống Thập Nguyệt, nương theo tiếng nói thấy chỗ sát bên hắn, Tống Thập Nguyệt mặc một cái váy lụa trắng dài đang cố gắng kéo một cô gái cùng tuổi rời đi.
Cô gái kia mặc váy ngắn hở vai, uống đến say mềm, lớp trang điểm trên mặt cũng trôi bớt, dường như trước đó có khóc. Có hai tên ngồi bên cạnh, tầm hai lăm hai sáu tuổi, cả hai người đều mặc một thân hàng hiệu, tướng tá cũng tạm ổn, vừa nhìn đã biết là công tử bột hay ăn chơi ở hộp đêm. Hai tên này kéo cánh tay cô gái kia lại, không cho Tống Thập Nguyệt dẫn người đi.
"Em mới vừa nói sẽ yêu anh đến thiên hoang địa lão mà, sao lại đi rồi? Người ta sẽ đau lòng đó." Tên con trai đùa nói.
"Đúng, Chí Thành, em phải cưới anh, chúng ta thiên hoang địa lão."
Chu Diệu Diệu vừa lấy tay chặn cổ tên kia lại, vừa khóc òa. Tên đó lại thừa cơ ôm Chu Diệu Diệu vào lòng, nở nụ cười xấu xa vui sướng, hoàn toàn không quan tâm Chu Diệu Diệu đang gọi người con trai khác.
"Thấy không, em ấy tự nguyện ở lại với anh mà, mọi người đều là người lớn, biết chịu trách nhiệm với hành vi của mình, cô xía vô làm gì."
Tống Thập Nguyệt tức kinh khủng khiếp, sao cô lại có đứa bạn thế này chứ. Thất cái tình thôi mà, sao có thể chạy tới đây phá mình hả. Nhưng bây giờ không phải lúc để tính sổ với Chu Diệu Diệu, chờ cứu được người mới phạt được.
"Cô ấy say rượu hay bị ngớ ngẩn, mấy anh dám chạm vào cô ấy thì tôi sẽ kiện mấy anh!!" Âm thanh của Tống Thập Nguyệt tăng lên quãng tám, lấy điện thoại định quay video lại.
"Được, được, được, cô đừng làm liều."
Tên mang đồng hồ vàng nhanh chóng giơ tay ý bảo Tống Thập Nguyệt đừng quay video, nhưng một giây sau, hắn ta liền cướp điện thoại của Tống Thập Nguyệt. Quán bar này cấm dùng di động để chụp hình hay quay phim, ai vi phạm sẽ bị đuổi ra.
"Bạn của cô em đã chọc ghẹo tụi anh, sao có thể đi dễ dàng vậy. Nếu cô lo lắng cho nó, có thể ở lại chơi với tụi anh. Dù sao cũng lâu chưa chơi 4P rồi, nhưng nếu cô không muốn chơi thì cút đi, đừng phá tụi anh. Nếu không cũng chỉ có thể gọi bảo vệ đuổi cô ra thôi. Người đẹp à, bảo vệ trong hộp đêm này không khác bảo vệ chỗ khác, sẽ không thương hương tiếc ngọc.
Hà Biên Thu đã thấy, Tống Thập Nguyệt rõ rang đang cứu người, bên kia là hai người đàn ông sức dài vai rộng, mà cô đang gặp khó khan, Hà Biên Thu không thể mặc kệ không quan tâm được. Hắn đứng dậy, vừa định sang bên đó thì nghe thấy Tống Thập Nguyệt nói.
"Chơi đùa với nhau cũng được đó, thật ra tôi cũng lâu không... ấy ấy. Nhưng mà tôi có chút đam mê đặc biệt, sợ rằng mấy anh chưa chắc thỏa mãn yêu cầu của tôi.
Tống Thập Nguyệt mím môi cười một cái, mắt mũi cong cong, khuôn mặt baby bĩu môi, xinh đẹp đến mức đáng yêu, ngọt ngào.
Đèn trong quán bar không sáng lắm, bọn họ chỉ chú ý dáng người phát triển của Tông Thập Nguyệt, không để ý tới khuôn mặt. Phong cách phổ biến lúc bấy giờ, lại thêm kỹ thuật trang điểm, trong hộp đem cơ bản không ai xấu cả, phần lớn đều là những gương mặt nổi tiếng trên mạng. Chỗ này còn là nơi đàn ông thích đến, bọn họ nhìn phụ nữ cũng chỉ nhìn dáng người, không thể nhìn hết mặt.
Nhưng vừa rồi, một tia sáng chiếu lên người con gái đang mỉm cười này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!