Diêu Phương đưa mắt nhìn Du Thần Ích kéo Văn Hinh xuống tầm hầm, trên mặt đột nhiên lộ ra nụ cười đầy thâm ý.
Lam Dật Thần đứng một bên nhìn chuyện này, không khỏi tò mò, cảm giác ở giữa mấy người này, nhất định có bí mật gì mà hắn không biết. nghĩ đến đây, hắn càng thêm hưng phấn, nhất định phải tìm ra bí mật này mới được.
“Phịch!” Du Thần Ích kéo lê Văn Hinh tới tầng hầm mà trước đây anh ta đã cường bạo cô, dùng sức đóng sầm cửa lại, sau đó hung hăng đá Văn Hinh khiến cô ngã trên mặt đất.
“Anh muốn làm gì?” Lúc này Văn Hinh có chút hối hận vừa rồi tức giận Du Thần Ích, nhìn anh ta từng bước từng bước tiến gần cô, cô đã cảm thấy sợ hãi rồi.
“Làm gì?” Du Thần Ích cười lạnh một tiếng, bắt đầu động thủ cời y phục của mình, : Cô không phải vẫn luôn muốn tôi làm thế này với cô sao?” Hắn cười lanh, từng bước tới gần Văn Hinh, nhìn tư thế hắn như con thú đang săn mồi vậy, ánh mắt tràn đầy sự khinh miệt, vô tình ( tới chỗ này th này cầm thú nên ta xưng = hắn cho đỡ tức nhé).
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!