“OK!” ánh mắt Lam Dật Thần nhìn như đã hiểu, đột nhiên quay xe gấp 180 độ, xoay người, lao vào một chiếc xe đang đi theo chiều ngược lại, lập tức phanh gấp dừng lại. Tiếng mắng chửi ở phía sau không ngừng vang lên, mà Lam Dật Thần lại ngồi huýt sáo, đắc ý không ít.
Du Thần Ích nhìn thấy vẻ mặt hắn dương dương tự đắc, không nhịn được dội cho hắn 1 gáo nước lạnh, “ Cậu tốt nhất là đàng hoàng một chút, lúc nãy may mà phanh kịp, cậu còn dám ở trước mặt tôi làm tôi xấu hổ!” ( chỗ này hơi chém tí)
Nghe vậy, Lam Dật Thần lúc này mới nhớ Du Thần Ích từng là tay đua xe nổi danh, đoạt được vô số giải thường. Mà hắn sau khi tham gia đua xe, chính là ảnh hưởng bởi Du Thần Ích
Nhớ tới những điều này, Lam Dật Thần lập tức có loại kích động muốn đi tìm chết để an ủi mình, có một câu thành ngữ như thế này, múa rìu qua mắt thợ? Có phải chính là đang nói mình?
Thật là mất hết cả mặt mũi rồi !
Về đến nhà, Du Thần Ích liếc mắt thấy Văn Hinh đang làm việc, một bụng lửa giận còn y nguyên sau khi anh ta chứng kiến cô, như là bị hỏa dược châm ngòi, lập tức nổ tung.
Anh ta đi tới, không nói hai lời, tay túm lấy tóc Văn Hinh, sau đó trực tiếp lôi cô ra ngoài.
“Này, anh muốn làm gì?” Lam Dật Thần cùng vào cùng Du Thần Ích thấy một màn này, liền vội vàng tiến lên muốn ngăn tên này lại, lại bị Du Thần Ích vươn tay đẩy ra.
“Tránh ra!” Du Thần Ích hung hăng trợn mắt nhìn Lam Dật Thần một cái, như là cảnh cáo hắn đừng có chõ mõm vào.
Lam Dật Thần bị ánh mắt hắn (Du Thần Ích, đoạn này thằng này cẩu quá ta gọi hắn), của hắn dọa sợ, quen hắn nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ gặp Du Thần Ích tức giận tới mức này, cả người tức giận như sư tử, nếu có ai dám tới gần liền xé nát người đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!