Tề Nhân Kiệt thấy cô không lộn xộn nữa, mới buông cô ra, nặng nề nói: “Bác sĩ nói em cần phải nằm nghỉ ngơi, không thể lộn xộn nếu không sẽ gây nguy hiểm cho thai nhi.”
Cũng may đưa bé vẫn còn!
Văn Hinh lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đứa bé vẫn còn là tốt rồi. Nhắc tới đứa bé cô không khỏi nhớ tói những gì Du Thần Ích đã nói với mình hôm đó, đôi tay không tự chủ được nắm chặt lại.
Hắn không tin đứa bé này là của hắn, cô càng muốn sinh ra bằng được để chứng minh cho hắn xem, xem rốt cuộc đứa bé này là của ai đây!
Cô muốn xem xem đến lúc đo ai mới là người phải hối hận đầu tiên!
Nghĩ đến đây, đột nhiên cô nhàn nhạt nói: “Anh có thể giúp tôi một việc được không?” Cô hỏi, ánh mắt lại thủy chung nhìn chằm chằm lên trần nhà trắng xóa, trong mắt cô lúc này đều là vẻ quyết tâm.
Tề Nhân Kiệt không khỏi lo lắng, anh cau mày, lên tiếng: “Chỉ cần em nói, anh nhất định giúp em.”
“Tôi nợ nhà họ Du 20 triệu, nếu như anh trả giúp tôi, từ nay về sau tôi chính là người của anh, tùy anh muốn như thế nào đều được, được không?” Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn thẳng Tề Nhân Kiệt, sắc mặt cô chưa từng bình tĩnh đến thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!