Trong lòng Văn Hinh bất đắc dĩ thở dài, cô cũng biết anh nhất định sẽ dùng cô làm bia đỡ đạn, để đuổi người phụ nữ này đi. Loại tình huống này cô đã xem trên ti vi không biết bao nhiêu lần rồi, xem tới mức đã sớm thuộc làu, thật không ngờ loại kịch tình cẩu huyết này lại xảy ra trên người mình lúc này!
“ Cô…” Người phụ nữ kia nghe xong lời Tề nhân Kiệt nói, khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ tinh xảo lúc đỏ lúc trắng, giống như bị biến sắc vậy. Cuối cùng, người phụ nữ ấy dùng ánh mắt đầy oán hận nhìn Văn Hinh, cắn răng nghiến lợi nói: “ Thì ra là con hồ ly này quyến rũ Kiệt, hôm nay nhất định tôi sẽ xé rách gương mặt của cô , xem cô còn dám quyến rũ người đàn ông của người khác không?” Nói xong, cô ta thật sự nhào tới, một vết cào sượt qua bàn tay trắng ngần nhỏ bé, mười móng vuốt nhọn được tu bổ cẩn thận, nhìn hết sức dọa người đánh về phía Văn Hinh.
Văn Hinh sợ mình sẽ bị móng vuốt kia cào vào mặt mình, đến lúc đó e rằng khuôn mặt của cô có thể bị hủy rồi, cô bèn muốn tránh ra khỏi lồng ngực Tề nhân Kiệt di chuyển qua hướng khác.