Ở tầng một công ty, không chỉ sắp xếp phòng ăn, phòng uống cà phê, siêu thị, còn có nơi để vui chơi giải trí, đây là nơi để nhân viên văn phòng nếu cảm thấy mệt mỏi có thể tới đây để thả lỏng một chút.
Những ngày này, nếu đột nhiên Văn Hinh cảm thấy đói bụng, cô có thể đi xuống nhà ăn tầng một lấy chút gì ăn. Thật lâu trước đó, Du Thần Ích đã phân phó người phụ trách nhà ăn này, ngày nào cũng phải cung ứng đầy đủ đồ ăn dinh dưỡng để Văn Hinh có thể ăn bất cứ lúc nào, anh chỉ sợ cô đột nhiên đói bụng mà không có gì để ăn.
Mỗi khi Văn Hinh đi tới tầng một, Lam Dật Thần đều ngồi ở đằng kia, vắt chéo hai chân, nhàn nhã ngồi uống cà phê.
Nhìn thấy Văn Hinh, anh lập tức vẫy tay về phía cô, “Chị dâu, bên này!” Chờ Văn Hinh đi tới bên cạnh anh, thấy cô vác cái bụng thật to, anh cười ha hả, “Con thỏ nhỏ lại đói bụng phải không, con chờ nha, cha nuôi lập tức đi lấy đồ ngon cho con ăn. Chị dâu, chị ngồi đi, tôi đi một lúc thôi.” Anh nói rồi đứng dậy, chạy thẳng tới nhà ăn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!