“Được rồi, tôi nhận lỗi với anh về lời tôi vừa nói.” Văn Hinh mỉm cười xin lỗi, nhưng trên mặt lại không hề có một chút áy náy nào, “ Anh là Tề đại công tử điển hình, là người khiêm tốn, là Liễu Hạ Huệ, là…”
“Được rồi được rồi!” Tề Nhân Kiệt vội vàng cắt ngang lời cô, vẻ mặt của anh dở khóc dở cười, “ Em mà nói thêm nữa, tôi đành phải nghi ngờ có phải em đang nói móc tôi không đấy.”
Văn Hinh lập tức bật cười, nụ cười rực rỡ như hoa xuân, tựa như Triêu Dương chói mắt, khiến Tề Nhân Kiệt không khỏi ngây ngẩn.
Hai người cứ anh một câu tôi một câu, tay không ngừng đưa thức ăn cho khỉ nhỏ, mãi cho tới trưa mới rời đi.
Rời khỏi vườn thú, Tề Nhân Kiệt lái xe đưa Văn Hinh tới một nhà hàng Tây cao cấp, gọi một bàn đầy món Tây cho Văn Hinh, sau đó vẫn như mọi lần, anh khoanh tay nhàn nhã ngồi nhìn Văn Hinh ăn uống, gương mặt đẹp trai tràn đầy thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!