Văn hinh khẽ tựa vào ghế, đắc ý nói: “ bọn họ dám không đối xử tốt với mình sao, bây giờ trong bụng mình đang mang con cháu nghi ngờ là của nhà họ Du, bọn họ hận không thể cung phụng mình lên tận trời ý chứ, như thế nào lại dám không tốt với mình.”
( Đau xót, ý chị nói nghi ngờ là ám chỉ thằng Ích nó nghi đấy.)
Nghe vậy, Lăng Hạo Hiên không khỏi bật cười, đưa tay nhẹ vuốt dọc mũi Văn Hinh, cưng chiều nói: “ Cậu nha, thật là…” Anh không biết nên nói với cô như thế nào nữa.
“Như thế nào?” Văn Hinh chợt nhíu mày, liếc xéo Lăng Hạo Hiên, bộ dáng cà lơ phất phơ của cô khiến Lăng Hạo Hiên phải bật cười.
“Không có gì!” Lăng Hạo Hiên vội vàng lắc đầu, không khỏi nở nụ cười, đột nhiên dường như nghĩ tới điều gì, anh đưa tay ra kéo Văn Hinh từ trên ghế ngồi dậy, “ Đi thôi, tớ dẫn cậu đi kiểm tra.”
Văn Hinh ra chiều không hiểu, “ Thân thể mình rất tốt, kiểm tra cái gì?”
“Khám thai!” Lăng Hạo hiên cũng không quay đầu lại, trực tiếp kéo cô ra ngoài, dừng lại trước khoa phụ sản họ mới dừng lại.
Văn Hinh muốn cự tuyệt, nhưng ánh mắt Lăng Hạo hiên lại trừng cô, khiến cô chỉ còn cách ngoan ngoãn đi vào trong, rồi ngoan ngoãn để bác sĩ làm kiểm tra. Sau khi kiểm tra xong, Lăng Hạo Hiêncầm lấy báo cáo, mọi thứ đều bình thường, lúc này mới yên lòng.
“ Mình đã nói rồi, mình rất tốt, căn bản không cần kiểm tra gì cả.” Trên đường trở về, Văn Hinh vẫn không ngừng oán trách.
Mà Lăng Hạo hiên vẫn đỡ hông giúp cô, trông giống như anh luôn sợ cô sẽ ngã úp xuống vậy, “ Về sau tuần nào cậu cũng phải tới đây làm kiểm tra, như vậy tớ mới có thể yên tâm.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!