Nghe cô nói vậy, giam đốc Vương bèn cúi đầu nghiêm túc tự hỏi bản thân mình, một lúc lâu sau, mới ngẩng đầu nói với Văn Hinh: “ Được, tôi đồng ý. Nhưng mà tiền bồi thường, dù sao lần này tôi cũng chịu tổn thất tương đối lớn, cô xem có thể….” Lời hắn nói còn chưa dứt, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, hắn là muốn đòi thêm tiền bồi thường.
Văn Hinh làm sao lại không hiểu, vì vậy mới cười nói: “ Nếu như giám đốc Vương đã nói vậy, chúng tôi cũng thẳng thắn luôn, 50%, chỉ có thể như thế, thế nào?”
“ Tốt!” giám đốc Vương lập tức gật đầu đồng ý, sau đó đưa tay phải ra, “ Tôi có thể mạo muội hỏi danh tính của tiểu thư không? Nhiều năm kinh doanh cô chính là người phụ nữ khiến tôi phục nhất.”
Văn Hinh đưa tay ra cùng hắn bắt tay, cũng cười nói: “ Không dám, tôi tên là Văn Hinh, anh có thể gọi tên của tôi.”
“ Tốt lắm, Văn tiểu thư, ngày mai tôi sẽ trực tiếp tới công ty tìm cô , hơn nữa từ nay về sau hi vọng được hợp tác với công ty các cô, mỗi lần hợp tác tôi chỉ muốn cô phụ trách.”
Giám đốc Vương nói xong, chào hỏi Diêu Phương, sau đó cùng với mười mấy tên côn đồ ra về.