Lạc Tình vừa định cãi mấy câu vì chuyện này của công ty, đột nhiên một đạo âm thành từ trên lầu truyền xuống, lành lạnh, ngước lên liền nhìn thấy Diêu Phương đang chậm rãi đi xuống, “ Đã xảy ra chuyện gì?”
Lạc Tình vừa nhìn thấy Diêu Phương, lập tức ra chiều nghênh đón: “ Bác, người này tự nhiên dẫn người tới nhà chúng ta gây chuyện.”
“Du phu nhân, bà tới thật đúng lúc.” Giám đốc Vương cũng tiến lên, hắn đưa bản hợp đồng trong tay mình cho Diêu Phương nói, “ Đây là bản hợp đồng mà ba ngày trước tôi kí với thư kí Lạc, trước đó tôi và Du tổng đã bàn bạc rất kĩ, lần này chúng tôi sẽ mua sản phẩm mới của công ty các người, nhưng mà trên hợp đồng này lại viết là sản phẩm năm ngoài, khiến chúng tôi bị tổn thất rất nhiều.”
“Cái gì?” Diêu Phương vừa nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, bà cầm bản hợp đồng lên, hỏi: “ Đây là chuyện gì? Hôm đó không phải bác đã giải thích rõ ràng cho cháu rồi sao? Tại sao còn để lỗi như vậy?” Một ngày trước kí hợp đồng, bà còn dặn dò lại cẩn thận Lạc Tình một lần, hợp đồng này tuyệt đối không được xảy ra sai sót gì. Chính bà cũng đã xem qua hợp đồng, cũng không thấy có vấn đề gì, nhưng mà…
Lời trách cứ của Diêu Phương khiến Lạc Tình cảm thấy rất uất ức, “ Bác, cháu đã làm theo lời bác nha.” Rõ ràng cô đã làm như lời bác nói, hơn nữa còn tự mình đi in hợp đồng, làm sao có thể phạm phải sai lầm đó được.